Chương trước
Chương sau
Một, cách mạng là giải phóng lực sản xuất, cải cách cũng là giải phóng sức sản xuất. Cần kiên trì phương châm con đường, kiên trì “Một trung tâm, hai điểm cơ bản”, trăm năm không thay đổi.

Hai, cần nhanh thêm bước tiến cải cách, không cần rối rắm trong hai quan điểm “tư” cùng “xã”, cần cảnh giác, chủ yếu là phòng ngừa cực đoan phần tử.

Ba, phát triển mới là đạo lý cứng rắn, tập trung tinh lực làm xây dựng kinh tế, phát triển kinh tế nhất định dựa vào ngành khoa học cùng giáo dục, ngành khoa học là sức sản xuất lớn nhất.

Bốn, kiên trì phát triển cả hai, quá trình cải cách kiên trì bốn nguyên tắc cơ bản, phản đối giai cấp tư sản tự do hóa.

Năm, con đường chính trị chính xác cần nhờ con đường tổ chức chính xác đến cam đoan, phải chú ý bồi dưỡng người, dựa theo tiêu chuẩn “tứ hóa” lựa chọn nhân tài tiến vào cấp lãnh đạo. Cần phản đối bệnh hình thức, cần tinh anh, phải hữu dụng.

Sáu, kiên trì tín niệm chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa xã hội sau một quá trình phát triển khúc chiết tất nhiên thay thế chủ nghĩa tư bản, đây là tổng xu thế phát triển của lịch sử.

Buổi nói chuyện vạch rõ: không kiên trì chủ nghĩa xã hội, không mở ra cải cách, không phát triển kinh tế, không thay đổi sinh hoạt nhân dân, sẽ không có đường ra. Cách mạng là giải phóng sức sản xuất, cải cách cũng là giải phóng sức sản xuất. Lòng can đảm mở ra cải cách phải lớn hơn một chút, có gan thí nghiệm, sức nhìn chuẩn, phải lớn mật làm thử, lớn mật xông vào. Cần đề xướng khoa học, dựa vào khoa học mới có hi vọng. Cần kiên trì giữ vững hai quá trình, một tay nắm chặt mở ra cải cách, một tay đả kích hoạt động phạm tội, hai tay đều phải thật cứng rắn.

Khi lão thủ trưởng giảng đến điểm thứ tư, liền xuất hiện “Mèo đen mèo trắng luận”, tên của Tần Mục cũng được lão lãnh đạo dẫn chứng đi ra. Lão lãnh đạo vạch rõ, tỉnh Tây Túc hấp dẫn vốn nước ngoài đến trong nước là sách lược chính xác, cũng là tích cực hướng về phía trước, tranh thủ lợi ích cho quốc gia cũng là một hành động thông minh.

Lão nhân chậm rãi nói chuyện trong ti vi, ánh mắt mọi người trong phòng hội nghị huyện Tây Bình đều tập trung trên người Tần Mục. Được lão thủ trưởng ngưỡng mộ, ở thời cổ đại chính là được hoàng đế xem trọng, như vậy con đường làm quan của Tần Mục sẽ trở nên thêm bằng phẳng.

Hai tay Tần Mục khoanh trước ngực, trên mặt hờ hững. Hắn hiểu rõ hàm ý trong ánh mắt của mọi người, nhưng bọn họ không biết được đấu tranh quan trường trên thượng tầng không phải nhân viên cơ sở có thể tưởng tượng.

Khi lão thủ trưởng giảng đến điểm thứ sáu, ban lãnh đạo huyện Tây Bình triệt để oanh động. Lão lãnh đạo khen ngợi cán bộ cơ sở có gan biểu đạt quan điểm chính mình, nhắc tới tên của Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục, đưa ra nhân viên cơ sở đem lý luận cải cách xã hội cùng thực tế kết hợp làm điển hình, mới có thể cho ra được lý luận mới mẻ như thế, cũng đưa ra lời khen ngợi đối với Quý Thu cùng Bạch Quang Lượng đã có ánh mắt khai quật cùng bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi.

Lời phát biểu của lão thủ trưởng trên cơ bản đã ngăn chặn lời tranh luận rầm rĩ trên thượng tầng, đem mục tiêu của quốc gia xác định con đường phát triển kinh tế. Bộ máy thượng tầng bắt đầu vận chuyển, Kế ủy quốc gia đổi tên thành Hội ủy viên cải cách kế hoạch cùng phát triển quốc gia, đây chính là cơ quan trước kia của phát cải ủy, nhưng vì đang trong thời điểm mới ra đời nên không thiếu được hai chữ kế hoạch.

Nhiều ngày nhàn rỗi của Quý Thu cùng Bạch Quang Lượng rốt cục đã có kết quả, cùng nhau được điều nhập lên phát cải ủy tỉnh, xem như tu thành chính quả, cấp bậc nâng lên, tuổi thọ về hưu được đẩy lui thêm vài năm.

Tần Mục vẫn bình tĩnh như trước, tuy rằng được lão thủ trưởng điểm danh, cấp bậc của hắn tối đa chỉ là được tiến cử nâng lên mà thôi. Hắn còn quá trẻ tuổi, đi quá nhanh sẽ không ổn, phỏng chừng Tần lão gia tử cũng sẽ ngăn cản cán bộ địa phương quá mức xem trọng hắn. Quan trường không thể so chiến trường, vững vàng đều có chứa từng bước sát khí, huống chi còn chưa có căn bản đã tùy tiện bước lên?

Trong lòng Tần Mục hiểu được, nhưng người trong huyện có chút nhìn không thấu, vào buổi tối trong nhà Tần Mục vẫn có người đến bái phỏng, đều là cán bộ cấp phòng hoặc là những nhân vật bị thất bại, muốn thông qua Tần Mục đạt được quan hệ, có thể thành lập dòng chính, có thể sẽ tiến vào ánh mắt của Tần Mục, khiến hắn cảm thấy thật buồn bực. Ngô Cúc đã dời qua tiểu khu, mỗi khi hắn muốn đi trộm ngọc trộm hương đều bị người ngăn trở, lại không thể không tiếp đãi, nếu không sẽ lưu danh khí xem thường người khác, nói hắn không hợp với đạo làm người.

Hôm nay Tần Mục nhận được điện thoại của Tần lão gia tử. Trong điện thoại lão gia tử khen ngợi hắn vài câu, nói lão chiến hữu điện thoại đến khen Tần Mục kiến thức không tệ, chỉ là nhìn qua còn có chút non nớt, cần ở lại cơ sở học hỏi thêm kinh nghiệm. Tần Mục nghe xong liền cười, cách dùng từ ngữ trong bài viết là do hắn cố ý lưu lại, nếu không một cán bộ cơ sở nho nhỏ lấy đâu ra lịch duyệt viết được bài văn quá hoàn mỹ, vậy sao được?

Lão gia tử còn nói hiện tại huyện Tây Bình đã trở thành tiêu điểm chú ý của nhân dân cả nước, cục chiêu thương càng trọng yếu nhất, hỏi Tần Mục có cách nào tạm thời né tránh nổi bật một chút hay không, người trẻ tuổi nhuệ khí quá thịnh sẽ bị người ghét hận. Tần Mục suy nghĩ một chút, vẫn cự tuyệt lời đề nghị của lão gia tử, khiến lão gia tử cười to, không nói thêm lời nào, làm cho Tần Mục nếu có thời gian thì đến quân khu thăm Hàn Tuyết Lăng, dù sao cũng là hôn thê, nên có bộ dạng của một hôn phu mới tốt.

Tần Mục nghe xong lời này trong lòng buồn bực đáp ứng, hắn cùng Hàn Tuyết Lăng quan hệ không tốt, điều này đã thật rõ ràng. Mặc dù nàng từng giúp hắn, nhưng những quân nhân kia từng đánh hắn báo thù riêng thật làm hắn cảm thấy không chút thoải mái.

Đêm đó hắn lén lút đi tới nhà Ngô Cúc, sau một trận nhiệt tình như lửa, hai người nằm trên giường trò chuyện về thế cục huyện Tây Bình.

- Huyện Tây Bình phong ba quỷ dị, ai cũng muốn được chia chén canh. Anh nghĩ đợi khi xí nghiệp Tam Tinh đến xây dựng khu du lịch, sau nhóm tài chính đầu tiên vào đúng chỗ, cục chiêu thương sẽ biến thành địa phương cây to đón gió, các thế lực đều sẽ muốn đem muỗng vươn qua.

Tần Mục nhận chân phân tích.

- Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại đề thăng anh tuyệt đối không khả năng, anh mới đến cục chiêu thương chưa bao lâu, nếu đề cử nhất định sẽ khiến cho dị nghị.

Ngô Cúc vội vàng lắc đầu:

- Ít nhất phải qua sang năm có người thay thế thì mới đề cử cho anh, nếu không anh chỉ có thể ở lại cục chiêu thương, chẳng lẽ anh còn muốn lên làm bí thư?

Tần Mục lắc đầu, xí nghiệp Tam Tinh đến đầu tư là do hắn dẫn tới, nên xây dựng thế nào trong lòng hắn đã có kế hoạch, thật sự không muốn giao công trình lớn như vậy vào trong tay người không có kinh nghiệm. Hắn ôm Ngô Cúc, vuốt ve nàng, nhìn lên trần nhà chậm rãi nói:

- Vì kế hoạch sắp tới, chỉ sợ chúng ta cần dùng binh pháp Tôn Tử của cổ nhân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.