Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Cừu Tiểu Bằng, Vương Bình cùng hai quân nhân, Tần Mục nắm lấy cổ áo của Hàn Tuyết Lăng, hung hăng nhấc nàng lên. Với thân thủ của nàng, mười Tần Mục cũng không địch lại, nhưng nàng lại có cảm giác trên người hắn bộc phát ra cỗ áp lực khiến tay chân nàng như nhũn ra, lại không có bất kỳ phản kháng bị Tần Mục khống chế.
- Tôi cho cô biết quân đội không phải trò đùa, nhân dân cũng không phải con kiến, cô tùy hứng làm bậy như vậy tôi sẽ đưa ra ý kiến kháng cáo với quân khu Bắc Liêu.
Tần Mục lạnh lùng nói, tay còn lại chỉ chỉ Vương Bình, cắn răng nói tiếp:
- Hắn đã phạm phải tội gì, có thể làm cho cô nói ra tội danh phản quốc, làm đại tiểu thư đã lâu, đã không biết mình đang làm chuyện gì sao?
Hàn Tuyết Lăng không thể tưởng tượng nổi nhìn Tần Mục, trong ánh mắt hiện lên vẻ bị thương, căm giận vung tay, cánh tay Tần Mục liền vô lực, nàng nhân cơ hội nâng chân phải đá vào chân hắn.
Tần Mục hô đau một tiếng, thân thể liền khom xuống. Hai tay Hàn Tuyết Lăng đặt trên bờ vai hắn, lạnh lùng nói:
- Anh biết không, nếu đầu gối của tôi đánh lên, hàm răng của anh không còn bao nhiêu.
Tần Mục còn chưa phản ứng, Vương Bình lại phát ra thanh âm hô đau, một tay che miệng. Hai gã quân nhân lại hướng mũi súng tới gần hắn, Vương Bình vội vàng giơ cao tay, nhưng khóe miệng đã chảy tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971915/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.