Nhìn gương mặt chỉ từng được gặp trên ti vi trước kia, Tần Mục đè nén kích động, thanh âm hơi có chút phát run, trầm thấp nói:
- Vậy cảm ơn ý tốt của Dương tiểu thư, xin mời hát ca khúc “Tự từng yến quy lai” đi
Dương Yết nhoẻn miệng cười, xoay người nhìn quanh bốn phía ngọt ngào nói:
- Tiếp theo tôi sẽ hát ca khúc “Tự từng yến quy lai”, cảm ơn mọi người, cảm ơn vị tiên sinh khẳng khái này
Nói xong Dương Yết quay đầu tặng cho Tần Mục dáng tươi cười đẹp nhất, chậm rãi mở miệng, ca khúc nổi tiếng một thời khắp đại giang nam bắc truyền vào trong tai Tần Mục, làm trong mắt hắn tràn ngập nỗi hoài niệm
Khi Dương Yết hát tới lần thứ ba, Tần Mục thấp giọng dặn Cừu Tiểu Bằng đi tính tiền, lại gật đầu chào Dương Yết, đứng dậy rời khỏi đại sảnh
Ra khỏi phòng ca vũ Hải Triều, Tần Mục gọi một cuộc điện thoại về thủ đô Vừa lúc lão gia tử còn chưa ngủ, liền tiếp điện thoại của hắn
Trong điện thoại, khẩu khí của Tần Mục có chút ác liệt đem tên của công ty “Đông Chi Na chu thức hội xã” nói ra, nhất thời khiến lão gia tử gầm lên giận dữ Chi Na, đó là lời miệt xưng nặng nề nhất với người trong nước, bất kỳ là ai cũng không thể nào nén giận nổi Lão gia tử gọi Tần Mục quay về chờ tin tức, ông nhất định phải điều tra xem ai đã phê chuẩn thành lập công ty này, nhất định phải giáo dục một trận
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971894/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.