Nói xong đặt chén trà lên mặt bàn, sau đó ngón đặt lên ngón giữa, làm ra động tác búng tay Quách Thiểu Đình biết rõ trong bụng của mình không có bao nhiêu hàng, mới vừa nói mấy câu cũng là do gia gia, lão ba của hắn cứng nhắc nói chuyện với người khác, ở lại đây sẽ xấu mặt, liền đứng lên nói:
- Tôi đi xem trước, mọi người cứ từ từ mà bàn
Tần Mục triệt để bất đắc dĩ, ngay cả đám thường ủy trong hội nghị này cũng kinh ngạc Quách Thiểu Đình nói câu sau cùng quá mất tiêu chuẩn
Tần Mục dẫn Quách Thiểu Đình ra phòng họp đi tới phòng làm việc của mình Chu Văn Bân nhìn qua bóng lưng của bọn họ thì trong ánh mắt xẹt qua một tia kinh hoảng Hắn nhìn ra được Quách Thiểu Đình cùng Tần Mục khẳng định đã sớm quen nhau, nếu không Quách Thiểu Đình cũng không thân cận với Tần Mục như vậy
Hắn đêm qua nhận được điện thoại của tỉnh ủy, nói cho hắn biết khoa trưởng phòng đốc tra đã tới Lan Trữ, có lẽ Tần Mục đã sớm biết tin tức này, ngay cả tài liệu cũng chuẩn bị xong rồi Tần Mục đến huyện Lan Trữ thời gian không dài, Chu Văn Bân không quá hiểu tính cách của hắn, không có 200% nắm chắc thì Tần Mục sẽ không dễ dàng động Một khi Tần Mục không chịu nổi tịch mịch thì đã làm tốt các mặt, cho dù trời có biến hóa thì Tần Mục cũng thao tác tinh vi, nhiều lắm thì buông tha một ít kiên trì nhỏ bé, nhưng mà phương hướng thì Tần Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971715/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.