Lúc này đây không sử dụng quan hệ của lão gia tứ, Tần Mục muốn tự mình cho quan viên Tần hệ xem với tư cách nam nhân, hắn đánh ra một bầu trời cho mình, mới không thẹn với bản thân
Sau khi ngồi xuống, Tần Mục bắt đầu nói kế hoạch cho Vân Băng thâm nhập vào huyện Lan Trữ Vân Băng chỉ nghe hai mắt sáng lên, mang theo ngữ điệu chậm rãi nói:
- Thanh sơn lục thủy, trời xanh mây trắng, dòng người hối hả xác thực là một cõi yên vui Cảm tưởng của anh thật tốt, tôi nghĩ sẽ hấp dẫn nhiều thi nhân họa sĩ nha
Tần Mục oán thầm mình làm gì hấp dẫn thi nhân nghị sĩ chứ Hắn nói miệng khô lưỡi đắng mà Vân Băng chỉ thấy phong cảnh, nhưng biết rõ thí nghiệm này có tính chất rất quan trọng, chính là thâm nhập vào khu chợ với Triều Tiên Hắn tự nhiên không có hiện ra nét không kiên nhẫn, mà là ưu nhã cười nói:
- Cô liên tưởng rất phong phú
Vân Băng lộ ra nụ cười mờ ảo, ngón tay nhỏ có tiết tấu gõ lên mặt bàn, nói:
- Thế nhưng mà tôi có chỗ tốt gì
Tần Mục mắng thầm Hắn phát hiện mình phạm sai lầm rồi, Vân Băng là thương nhân,là thương nhân mang cà phê ngoại quốc vào thành phố Đằng Long Từ xưa đến nay không buôn bán không gian dối, người trong quan trường như hắn tâm cơ sâu nặng, nhưng mà trên thương trường chẳng phải ngươi lừa ta gạt sao Hắn từ vừa mới bắt đầu đã phán đoán sai biến hóa trong lòng Vân Băng, kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971672/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.