Hiện tại bọn họ đều đang chờ đợi một mồi lửa, một mồi lửa không quan hệ tới mọi người là có thể phát động một kích lôi đình Một kích này rốt cục có thể đốt cháy bao nhiêu người, bọn họ vẫn chưa dự liệu được, cũng sẽ không đi đoán trước
Tần Mục dặn dò xong Cừu Tiểu Bằng, cảm giác hơi mệt mỏi, dựa vào sau ghế chợp mắt Lúc này điện thoại vang lên, một thanh âm mềm mại đáng yêu truyền ra:
- Alo, chào ngài, xin hỏi là Tần…Tần chủ tịch huyện phải không
Tần Mục vừa nghe thanh âm liền biết là Dương Yết, trong thanh thuần mang theo vẻ quyến rũ Tần Mục cười đáp, cũng hỏi thăm nàng tìm mình có việc gì
Dương Yết trầm mặc một thoáng, nhỏ giọng nói:
- Tần chủ tịch, không biết ngài có thời gian hay không, không biết tôi có vinh hạnh mời ngài ăn bữa cơm
Tần Mục cười nói:
- Ngôi sao ca nhạc mời ăn cơm, muốn tìm cũng tìm không thấy Nhưng hiện tại tôi còn công việc trong huyện, chỉ sợ nhất thời thoát thân không được
Dương Yết nhẹ giọng cười, nói:
- Hiện giờ tôi đang ở Phiêu Hương Cư trong huyện Thanh Thao, không biết tối nay ngài có rảnh không
Tần Mục cười đáp ứng, đối với nữ danh ca ngày sau nổi tiếng khắp quốc nội này, Tần Mục vẫn không cách nào cự tuyệt Hắn đột nhiên nhớ tới một sự kiện, nhận thức Dương Yết thời gian dài như vậy lại quên xin chữ ký của nàng, đây là chuyện mà kiếp trước hắn vẫn luôn thấy tiếc nuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971520/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.