Ở trước mặt mình Cừu Tiểu Thiền vẫn ngoan ngoãn phục tùng, thậm chí còn mang theo biểu hiện bị khinh bỉ. Hôm nay vừa nghe nói Hàn Tuyết Lăng tỉnh lại thì biểu hiện thất lạc, đây không phải Tần Mục hy vọng nhìn thấy. Lúc này nội tâm hắn đặt lên người Hàn Tuyết Lăng, tự nhiên có cái nhìn với Cừu Tiểu Thiền. (Thằng tác giả này có xu hướng tự ngược chắc luôn)
Tiếng thét chói tai cũng không hợp cho bệnh nhân, nhất là Cừu Tiểu Thiền kêu to khiến Tần Mục không vui. Hắn nghiêng đầu thấy Cừu Tiểu Thiền chạy vào trong phòng, lạnh như băng nói:
- Đi ra ngoài.
Cừu Tiểu Thiền vừa mới vừa mới chạy đi xem Hàn Tuyết Lăng, nhưng mà Tần Mục nói sâm lãnh như vậy, nhất thời cũng không biết như thế nào cho phải. Tần Mục trong lòng mềm nhũn, nhưng sắc mặt vẫn lạnh như băng, không nhìn qua Cừu Tiểu Thiền, tiếp tục ra lệnh:
- Đi ra ngoài!
Lúc này đây âm thanh càng lạnh như băng.
Cừu Tiểu Thiền trên mặt ngạc nhiên và thương tâm, không thể tin được lắc đầu, nước mắt rơi xuống, chậm rãi đi ra khỏi phòng.
Hàn Tuyết Lăng gọi bác sĩ chuyên dụng tới biệt thự, nhận được điện thoại của Chu Tiểu Mai thì bọn họ nhanh chóng chạy tới, bắt đầu kiểm tra toàn bộ phương vị với Hàn Tuyết Lăng.
Tần Mục không giúp được cho người ta, ở ngoài cửa đi tới tới lui lui. Tần Mục không ngừng hút thuốc, trong lòng càng bực bội. Trong nội tâm giống như có lửa thiêu đốt nhưng hắn không biết làm sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971293/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.