Câu bị đánh lại mang ý nghĩa khác, Cố Ngọc Trữ xì một tiếng bật cười, lại cảm thấy có chút không tốt vội vàng che miệng.
Tần Mục lộ vẻ mặt đau khổ, nói:
- Ai, đã biết cô sẽ cười, vậy cười đi, đừng nghẹn lên.
Nếu lời này do một lãnh đạo lớn tuổi nói ra, Cố Ngọc Trữ nhất định sẽ cảm thấy đang phê bình nàng, nhưng Tần Mục trẻ tuổi, trong lúc vô ý nói ra bí mật riêng tư trong hôn nhân, ngược lại làm cho nàng có một loại lỗi giác như quan hệ càng thêm thân mật, giống như người bạn cũ tâm sự với nàng. Loại cảm giác này thật ấm áp, hơn nữa thật kỳ dị, làm Cố Ngọc Trữ trong nháy mắt như quên hẳn uy hiếp sau lưng.
Tần Mục ôn hòa cười nói:
- Hơn nữa không phải cô đã gọi điện báo cho hai vị đồng chí Hải Nam cùng Phượng Hà sao? Phỏng chừng họ cũng sắp đến rồi đi.
Cố Ngọc Trữ ngạc nhiên há miệng, nguyên lai động tác của nàng Tần Mục đã đoán được. Nàng chậm rãi cúi đầu nghi hoặc hỏi:
- Anh làm như vậy lại có ý tưởng đặc thù gì đây?
Tần Mục nhất thời nở nụ cười bí hiểm, thản nhiên nói:
- Địa phương đặc sắc nhất của câu chuyện không phải là kết cục của nó, mà là quá trình. Nếu hiểu được kết quả quá sớm, sẽ thiếu rất nhiều phấn khích.
Cố Ngọc Trữ không tự chủ được nở nụ cười, hôm nay ở chung với Tần Mục nàng cười còn nhiều hơn cả một tháng trước kia. Nàng thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971161/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.