Không ai muốn đem sự tình nhiệt náo quá lớn, đây là chuyện trong lòng mọi người đều hiểu mà không nói.
Thạch Trường Nhạc đáp ứng, hôm nay sẽ đến quân khu một chuyến, nói chuyện với người phụ trách hành động lần này. Hắn là cục trưởng cục công an thành phố lại bị giữ chân bên ngoài dãy tuyến quân quản không dám bước ra một bước, thật sự là quá mất mặt. Cho dù Hồng Văn Huy không gọi điện thoại, hắn cũng phải đi đòi cách nói.
Hoàn thành xong một loạt công việc, Hồng Văn Huy thoáng an tâm rời khỏi văn phòng. Từ ba giờ khuya đến văn phòng cho tới bây giờ, hiện tại mặt trời đã lên, đối với tuổi tác như hắn mà nói không khỏi có chút quá mệt mỏi.
Lái xe rời khỏi đại viện chính phủ, Hồng Văn Huy cảm thấy được đầu mình có chút hốt hoảng. Khi hắn chạy đến một ngã tư đường, nhìn thấy dòng xe cộ thật dài kẹt cứng, nỗi tức giận càng thêm dày đặc, nổi giận đùng đùng tấp xe vào bên đường, đi bộ tới trước.
Lại là năm sáu chục người lẳng lặng ngồi tĩnh tọa nơi đó. Loại chuyện này đã xuất hiện thật nhiều lần, Hồng Văn Huy luôn cho rằng chưa từng nghe qua chuyện đó. Nhưng hôm nay trong lòng hắn buồn bực, lửa giận không cách nào ngăn cản, lấy ra điện thoại quát:
- Lão ngũ, làm ăn kiểu gì vậy? Có phải ở bên ngoài tiêu diêu quen rồi, thật không đem lời của tôi xem ra gì sao? Đám xin ăn bên Bình Triêu rốt cục xảy ra chuyện gì, mỗi ngày đều đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1971107/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.