Nữ dẫn chương trình sững sờ, người hiến cho năm trăm vạn thì chắc phải giới thiệu công ty của mình, nhưng mà người này không có làm như thế, ngay cả tên cũng lười nói, trên mặt của nàng đầy xấu hổ, bị camera trung thực truyền đạt cho người xem cả nước.
Tần Mục bật cười, nghiêng đầu nhìn Tạ Đan Vân nói ra:
- Chồng của chị cũng đủ xấu, đây không phải khiến người ta khó chịu sao?
Tạ Đan Vân bĩu môi nói ra:
- Chờ anh ta về nhà chắc chắn phải quỳ trên bàn xát! (Cái bàn gỗ ngày xưa người ta dùng giặt đồ, bề mặt hình gợn sóng, quỳ lên rất đau ^^)
Nàng nhìn thấy Tần Mục kinh ngạc thì thở dài, nói:
- Không phải tôi quản nghiêm, cũng không biết như thế nào mà anh ta sợ tôi lắm!
Tần Mục sững sờ, nhìn kỹ Tạ Đan Vân, lại thấy trên mặt có chút tương tự với Bạch Nhược Hàm, trong nội tâm hiểu ra một ít.
Nữ dẫn chương trình ngây ra một chút, lập tức điều chỉnh tâm tính, Quý Chí Cương không giới thiệu chính mình, cũng không có nghĩa người khác không cho hắn nổi danh. Ngồi cách đó không xa là bộ trưởng tài chính gật đầu với nữ dẫn chương trình, vì vậy nàng lập tức biết rõ mình nên làm cái gì bây giờ, cầm microphone thâm tình nói ra:
- Một thương nhân chất phác đến từ Bắc Liêu Đằng Long Quý Chí Cương tiên sinh, hùng hồn quyên năm trăm vạn nguyên!
Lúc này có tiếng vỗ tay như sấm vang lên, không biết có bao nhiêu người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970887/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.