Dương Ngọc Điền lại nhìn hắn, lắc đầu nói:
- Không thể quay về, không thể quay về được. Ngọc Hải à, những năm qua cậu ở kinh thành, cái gì nên ăn cũng đã ăn, cái gì nên uống cũng đã uống, trong nhà đối với cậu cũng không có yêu cầu quá lớn, có phải không?
Trái tim Dương Ngọc Hải bất chợt nhảy loạn, không biết những lời này của Dương Ngọc Điền là có ý gì, chỉ có thể ngây người không nói lời nào.
Dương Ngọc Điền tiếp tục nói:
- Mấy năm qua, cậu để ý một tiểu minh tinh, người ta không muốn đi theo cậu, cậu liền tìm người bắt họ, sau đó đưa người ta lên thuyền, đưa đến nước khác đúng không? Mấy năm sau, cậu lại để ý một mảnh đất, muốn trùng tu mộ phần cho đại bá mà đánh gãy chân chủ nhà, có phải không? Thử nhìn xem, những năm qua có bao nhiêu chuyện, Ngọc Hải à, trong nhà cũng đã gánh cho cậu không ít chuyện.
Lôi chuyện cũ! Cái này gọi là lôi chuyện cũ! Hai chân Dương Ngọc Hải bất giác đan vào nhau, nhưng vẫn không ngừng run rẩy. Hắn cúi đầu không nói lời nào, bởi vì hắn đã cảm thấy một số chuyện.
Dương Ngọc Điền vừa vỗ vai Dương Ngọc Hải, vừa thấp giọng nói:
- Được rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều nữa, thời gian này cậu cứ ở đây, muốn vui đùa tôi sẽ nghĩ cách, muốn nữ nhân để tôi kêu Ngọc Tân chuẩn bị cho cậu, nhất định đừng ra ngoài nữa, cái gì nên tận hưởng thì cứ tận hưởng.
Những lời cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970817/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.