Hắn hiểu được ý tứ của Tần Mục, sau khi cúp điện thoại bắt đầu cho nhóm công an áp giải mười mấy người kia đi ra ngoài, hơn nữa lớn tiếng nói với cư dân xung quanh, mười mấy người này quan hệ tới án kiện hình sự, hi vọng cư dân phối hợp, đừng cản trở điều tra.
Tần Mục cúp điện thoại, nhìn Lan Hướng Trung cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói:
- Lan Hướng Trung, có lời gì ông có thể nói. Có phải ông đang chờ lúc này không? Không ngờ thật sự có người có thể làm cho ông khăng khăng một mực như vậy.
Hắn châm điếu thuốc, trước khi hiểu rõ ý tứ của Lan Hướng Trung, hắn sẽ không nói lung tung.
Lan Hướng Trung lại thở dài, lúc này chậm rãi nhấc đầu lên. Trong tài liệu viết Lan Hướng Trung bốn mươi bảy tuổi, bây giờ nhìn lại phải hơn sáu mươi, có chút hói đầu. Sau khi vào đây hắn nhất định ngủ không ngon giấc, trong mắt đầy tơ máu, trên mặt tiều tụy suy sụp vô cùng.
- Tần bí thư thật trẻ tuổi.
Thanh âm Lan Hướng Trung tràn ngập chua xót khàn khàn, thấp giọng nói:
- Phổ Thượng không cách nào khai phát được, không chỉ là lão thủ trưởng, còn đủ mọi mặt nguyên nhân tạo thành tình huống như hiện tại.
Lan Hướng Trung đang muốn làm gì? Là chuẩn bị khuyên nhủ mình sao? Khóe môi Tần Mục mang theo tia cười lạnh. Nếu hắn dám chạy tới Macao trắng trợn thua nhiều tiền như vậy, vậy hắn nên sớm có giác ngộ sẽ vào trong đây, thậm chí có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970664/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.