- Hiện tại cô ấy rất thê thảm, phải bồi thường khoản tiền gốc bất động sản ở Nhật Bản, trốn ở một chỗ không dám thò đầu ra, sợ bị tên tướng quân kia bắt trở về. Nghe nói, cô ấy đã mang cả tiền mua quan tài của tên đó bồi thường sạch.
Tần Mục cau mày nói:
- Người đàn bà như vậy mà em còn tin tưởng. Từ khi anh bắt đầu biết cô ta, hình như mỗi lần anh đều chiếm thượng phong, nhưng đến cuối cùng, luôn bị cô ta cầm đi chút gì. Cô gái đó, nhìn như khôn khéo, nhưng thật ra là người tham món lợi nhỏ, giao thiệp với cô ta vẫn phải cẩn thận một chút.
Vân Băng ồ một tiếng, cúi đầu không nói thêm gì nữa, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng, giống như đang suy nghĩ cái gì. Tần Mục thấy mình đã thuyết phục được Vân Băng, liền mỉm cười vỗ vai nàng, tặng thêm một câu:
- Huống chi, chúng ta không phải chúa cứu thế, lửa giận phía bên Triều Tiên, không phải nói bình ổn là có thể bình ổn được, nếu Doãn Chiếu Cơ thật sự bồi thường hết...
Hắn không tiếp tục nói hết, với trí thông minh của Vân Băng không cần nghĩ cũng biết, ý tứ của Tần Mục là, cho dù muốn giúp cũng không giúp được, không phải là vấn đề ích lợi, mà là vấn đề năng lượng.
Vân Băng rầu rĩ không vui đi đến phòng ngủ nghỉ ngơi, Tần Mục ngồi trên ghế sa *** càng nghĩ càng thấy không đúng, liền gọi điện cho Lưu Đan. Trong điện thoại, Lưu Đan nói cho Tần Mục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970613/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.