Suy nghĩ này đích xác của Tần Mục, nhưng nếu Hình Bảo Bình thuộc về lực lượng trung thành với Tần hệ, như vậy Tần Mục không ngần ngại tặng ý nghĩ này cho Hình Bảo Bình. Bởi vì, Tần Mục cần một khoảng thời gian phát triển vững vàng, nếu Phổ Thượng cứ đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, là nơi tập trung công kích của người khác, cho dù Tần Mục có ba đầu sáu tay, cũng không thể phân thân, cả ngày luẩn quẩn trong mấy chuyện đấu đá lẫn nhau, làm gì còn thời gian lo việc khác?
Ánh mắt Hình Bảo Bình lấp lánh, khẽ gật đầu, đưa ra chỉ thị:
- Như vậy, chuyện này để cậu chịu trách nhiệm. Tôi sẽ đặc biệt phá lệ, để Phổ Thượng thử tiến hành trước.
Lời nói này, nhìn như cho Tần Mục quyền tự chủ rất lớn, nhưng gắn thêm mấy chữ "Đặc biệt phá lệ", có nghĩa làm ra thành tích hắn sẽ chiếm phần lớn công lao, nếu làm hư, vậy Tần Mục. . .
Tần Mục gật đầu, rất tự tin nói:
- Có hai đồng sự năng lực như Trương khu trưởng và Phương phó khu trưởng, tôi tin tưởng Phổ Thượng tuyệt đối sẽ không tụt lùi phía sau người khác.
Hắn khéo léo đưa Phương Thiên Nhu ra ngoài, Hình Bảo Bình ngưng thần chốc lát, rốt cục vẫn gật đầu. Trong chốc lát Hình Bảo Bình và Tần Mục lại trao đổi một chút ý kiến, nếu chuyện này thành công, Phương Chấn Bang và Phương Thiên Nhu mới là người được lợi lớn nhất.
Rời khỏi phòng làm việc của Hình Bảo Bình, Tần Mục giao cho Phương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970609/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.