Tần Mục cũng không nói nhiều, kéo ống quần lên, lội qua mực nước cao đến mắt cá chân, cầm đèn pin tiến về phía trước.
Hai người lảo đảo, té ngã mấy lần, cuối cùng đi tới thôn nghèo đầu tiên. Nhìn trong thôn đèn đuốc sáng rực, nhưng không có bao nhiêu tiếng động, Tần Mục hét lớn:
- Vào xem xem!
Hai người xem xét mấy nhà, phát hiện bên trong rất hỗn loạn, có thể mọi người đã đi sơ tán. Tần Mục lập tức đưa ra quyết định, đi đến thôn tiếp theo.
Mưa rơi càng lúc càng lớn, kèm theo gió mạnh. Khi hai người chạy tới thôn nghèo thứ hai, cho dù mặc áo mưa, cả người cũng ướt đẫm. Giống như thôn thứ nhất, nhân viên đã rút lui, chỉ có mấy con gia súc ở lại chuồng, không mang đi.
- Tần bí thư, cứ đi như vậy không phải cách hay, có thể thị ủy đã thông báo, chúng ta tới chậm rồi.
Tài xế suy đoán.
- Không đâu. Chúng ta tới đây trước, thị ủy không thể thông báo tới.
Tần Mục thầm cười lạnh, thôn nghèo quả nhiên là nghèo, ngay cả điện thoại cũng không có cái nào, không có một cái nào, thật sự làm rất đúng chỗ.
- Chỉ còn ba thôn nữa, cách nơi này chừng mười dặm, khó đi lắm.
Tài xế khuyên nhủ:
- Nếu đập nước bị phá, vậy thôn đó sẽ ngập hết, hiện tại có lẽ sắp chìm rồi.
Hắn đưa tay hứng nước mưa, lại tiếp tục khuyên giải.
Tần Mục suy nghĩ một lát, suy nghĩ của tài xế không phải không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970571/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.