Những lời này của hắn cũng đúng giọng quan, mặc dù hắn không ở trong cục, nhưng nói chuyện vẫn rất hữu dụng. Hắn cho Tần Mục một hứa hẹn, để Tần Mục không cần tiếp tục dây dưa nữa, hắn đã nhận lỗi rồi.
Tần Mục ha hả cười nói:
- Dương nhị thiếu có lòng rồi. Nghe nói ngoại quốc có nhóm tài chính gần đây đang rục rịch, hình như muốn nhằm vào hệ thống tài chính của chúng ta, Dương nhị thiếu phải cẩn thận đầu tư.
Tần Mục cũng cho Dương Ngọc Tân một thái độ, anh nể mặt tôi, tôi cũng không làm khó anh. Chút lợi lộc này có thể nắm chắc hay không còn phải xem anh có thể lợi dụng được hay không. Tần Mục không để ý Dương gia có bao nhiêu tiền, đối với vị trị trung tâm phe phái, tiền chỉ là một con số mà thôi, hắn thật sự không để mắt.
Dương Ngọc Tân cũng trầm mặc, qua hồi lâu mới lên tiếng:
- Tần bí thư, tôi nộp ngài người bạn này.
Hai người cười ha ha, sau đó cúp điện thoại. Theo ánh mắt Tần Mục nhìn Giản Đan Bình, sắc mặt nàng trở nên vô cùng khó coi. Tần Mục lắc đầu nói:
- Giản tiểu thư, chuyện cứ như vậy đi, tôi còn phải qua đó xem tình hình.
Giản Đan Bình chỉ mong Tần Mục nhanh chóng rời đi, vội vàng đứng dậy tiễn hắn. Khi rời khỏi biệt thự, Tần Mục đứng lại, nhẹ giọng nói:
- Hỉ thước thích ngô đồng, hoàng oanh thích cành cao, nhưng dù cao thế nào, cũng là thế của người khác, mình không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970551/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.