Hắn vỗ ngực đứng lên, lớn tiếng nói:
- Tần bí thư, ngài cứ yên tâm đi, tôi và ông bạn già kia, một sáu mươi lăm, một sáu mươi hai, thân thể đều rất tốt, tối thiểu nhấtcòn có thể khiến Phổ Thượng yên ổn một hai chục năm, năm đó chúng tôi đều dùng búa để giải quyết vấn đề mà.
Tần Mục thoả mãn cười lên, thò tay ép xuống, ngoài miệng lại nói:
- Đợi sau khi xây nhà máy, ông chính là chủ tịch rồi, nói chuyện nên chú ý.
Đức Gia lớn tuổi như vậy bị người trẻ tuổi thuyết giáo, sắc mặt cũng có chút xấu hổ. Hắn ngượng ngùng ngồi xuống, dùng giọng điệu thương lượng hỏi thăm.
- Nếu không tôi dẫn ông bạn già tới?
Tần Mục gật gật đầu, chuyện này đã định, đồng ý đề nghị của Đức Gia, cũng cười nói cho Đức Gia, tối nay hắn không ăn cơm, không bằng Đức Gia ăn ở đây đi.
Đây là Tần Mục nói cho Đức Gia cho ông bạn già kia cơ hội, Đức Gia sao có thể không nghe ra, vội vàng lấy điện thoại ra đi ra ngoài thông tri cho ông bạn già.
Trong phòng chỉ chỉ còn lại Tần Mục cùng Tây Môn Nhạn, mà Tây Môn Nhạn rót trà cho Tần Mục, Tần Mục nhìn qua Tây Môn Nhạn mỉm cười, nụ cười khiến Tây Môn Nhạn có chút hãi hùng khiếp vía. Nàng không tự chủ được quan sát mình một phen, cũng chỉnh tóc lại, lúc này mới hỏi:
- Tần bí thư, có... Có phản đối không?
Nàng cảm giác mình tâm sự như bị Tần Mục nhìn thấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970520/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.