Tấm hình này thật sự chấn động Tần Mục rất lớn, dáng vẻ trò chuyện thân thiết của Vương Bằng và Ôn Mại khiến hắn rất tức giận. Vốn những chuyện Ôn Mại làm trước kia cũng không phải do hắn quyết định, Tần Mục cũng không muốn truy cứu quá nhiều, thậm chí chuẩn bị lấy ra một chút ích lợi đưa cho hắn, bù đắp vào lỗ thủng này. Tài chính địa phương có quan hệ tương quan mật thiết với nhân viên tài chính. Ôn Mại từng hầu hạ bốn đời lãnh đạo, đến bây giờ vẫn chưa bị dời đi, nói rõ con người hắn vẫn tương đối vững vàng, thậm chí còn rất biết đối nhân xử thế. Người như vậy trông coi đại cục tài chính, chỉ cần Tần Mục bày ra chút ân huệ, có thể khiến hắn hồi tâm.
Nhưng hắn tuyệt đối không nên giao du với Vương Bằng. Vương Bằng là người thế nào, xem Phổ Thượng là nơi dưỡng lão, bản thân không xuất lực còn lôi kéo người khác lười biếng, thuần túy là gậy quấy phân heo. Hơn nữa, phía sau bọn họ còn có một người trẻ tuổi ngồi phía sau, nhìn thần thái và trang phục của hắn, tuyệt đối không phải là tài xế gì đó.
Tây Môn Nhạn rót cho mình ly cà phê, cũng rót cho Tần Mục một chén trà, ngồi đối diện Tần Mục, lẳng lặng không nói lời nào.
Tần Mục cau mày, ngẩng đầu hỏi:
- Người trẻ tuổi này là ai?
Tây Môn Nhạn đứng lên, đưa đầu nhìn tấm hình trong tay Tần Mục. Hôm nay nàng mặc một chiếc áo cổ chữ V màu đen khoét sâu, một mùi thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970449/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.