Khó mà nói, cùng không phải không nói. Khó mà nói chính là chưa tới giai đoạn nói ra, muốn nhìn Kim Bình Quốc ý tứ có đủ hay không. Về phần "Ý tứ " này là cái gì thì Kim Bình Quốc lòng dạ biết rõ, bằng tuổi của Tần Mục hiện tại đã làm các bộ cấp cục, tuyệt đối không đơn giản muốn tìm chút tiền tài gì đó, Tần Mục này có xe được phân phối rất tốt, xem ra là khá giàu.
Cho nên Kim Bình Quốc rất biết điều uống vài chén với Tần Mục, lúc này mới nhỏ giọng nói ra:
- Mấy ngày gần đây nghe bạn của tôi nói có ít người đi khi dễ người khổ sở a. Tần cục trưởng ah, chuyện này anh nên chỉ điểm cho cấp trên biết, những người làm ăn như tôi phải cần những người làm công quê mùa, phải bảo vệ bọn họ không bị bắt nạt mới được.
Trong nội tâm Tần Mục khẽ động, chuyện dân công vài ngày trước đó khiến Tần Mục đặt trong lòng, khiến hắn rất không tự nhiên, tuy hắn hoài nghi là khu Hoàng Dương bên kia giở trò quỷ, nhưng mà hắn không có đủ chứng cớ. Nếu như không có đòn sát thủ thì sao mà đấu được với Ngôn Thừa Binh, mà cấp trên cũng không cho phép nhân viên đấu đá như thế. Hai người tiểu đả tiểu nháo còn có thể, nhưng mà thương gân động cốt, tổn hại chỉ uy tính của chính phủ trong mắt dân chúng là không được. Huống chi dùng chức vị phó cục trưởng nhàn tản đi đấu với một khu trưởng đang được coi trọng trong mắt thị ủy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970394/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.