Tần Mục cảm giác trái tim của mình có chút chết lặng, nhắc tới nha đầu này chỉ biết phun ra từ ngữ dũng mãnh, nếu nói nàng không hiểu thì làm sao lại biết hàm ý bao nuôi rõ ràng như thế?
Tây Môn Nhạc cười khúc khích, hiển nhiên nhìn thấy được vẻ chật vật của Tần Mục. Tần Mục cũng không thèm chạy, quay người có chút tà ác cười nói:
- Tina nói thật có lý, Nhạn tử hãy chọn đi.
Sắc mặt Tây Môn Nhạn nhất thời ửng đỏ, lời này của Tần Mục thật quá nhiều ý nghĩa. Đầu của nàng nháy mắt cúi thật thấp, như muốn nhìn rõ y nội y trong áo của mình.
Tina lại nói thêm một câu:
- Ai nha, tự dưng lấy đồ vật của nhi đồng Tần Mục, chúng ta làm dì cảm thấy thật sự ngượng ngùng, hay là chúng ta cũng sinh cho hắn một đứa bé, đến lúc đó lấy đồ vật của con mình sẽ không bị người khác nói bậy…
- Phanh!
Tần Mục đóng mạnh cửa phòng ngủ, gân xanh nhảy lên thình thịch. Tây Môn Nhạn cũng hoảng sợ chạy về phòng mình, bỏ lại một mình Tina trong phòng khách thưởng thức trang sức, vừa dùng Anh văn ngâm nga:
- Yêu đến yêu đi, anh yêu em em yêu anh, vì sao không chịu nói ra miệng…
…
Gần đây Lưu Đại Hữu gặp phải chuyện phiền toái. Vốn hắn đảm nhiệm chức đại đội trưởng hình trinh, đây là thực quyền, ở trong cục công an thành phố xem như một bước lên trời. Nhưng khi hắn chứng kiến tiền nhiệm áp xuống vụ án, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970342/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.