Năm năm, Phương Chấn Bang không đi, Quốc Thụy Tường cũng sẽ bị gác lại năm năm. Làm thành thị phó tỉnh cấp, nếu chủ tịch muốn điều đi nơi khác cũng phải nhìn xem là nơi nào dám tiếp nhận. Hơn nữa hắn đã hoạt động trong Châu Nghiễm nhiều năm, tài nguyên trong tay nếu đổi thành thị khác không khả năng lập tức có được, cho nên Phương Chấn Bang không đi, người khó chịu là Quốc Thụy Tường.
Kế Đỉnh Thịnh là tâm phúc của hắn, tự nhiên đem sự tình quy tội cho Tần Mục. Vì sao Phổ Thượng còn lưu lại mảnh đất trống như vậy, nói rõ Tần Mục đã sớm kế hoạch trước. Nhà máy tinh viên là lá bài tẩy lớn nhất của Tần Mục, nếu Tần Mục rơi đài, nói không chuẩn nhà máy tinh viên sẽ rơi vào trong tay Quốc Thụy Tường. Người sáng suốt đều nhìn ra được, nói là Phương Chấn Bang cố gắng thúc đẩy việc xây dựng nhà máy tinh viên trong Châu Nghiễm, nhưng nói thẳng ra chính là giao dịch giữa Tần Mục cùng Phương Chấn Bang mà thôi. Tần Mục lấy nhà máy tinh viên làm lợi thế, đổi lại địa vị tăng lên trong quan trường Châu Nghiễm, mà Phương Chấn Bang chỉ cần danh nghĩa, việc xây dựng nhà máy cụ thể đều phải do Tần Mục quyết định. Chỉ cần đánh rơi Tần Mục, văn phòng khai phát tự nhiên không thể tiếp tục dùng người của Phương Chấn Bang.
Cho nên kế hoạch bị gác sang một bên lại bị Quốc Thụy Tường nhặt lên, người thực hiện cụ thể chính là Kế Đỉnh Thịnh. Quốc Thụy Tường không tham dự, chỉ báo với hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970324/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.