Phương thức dùng con cờ bị bỏ quên nhất định phải cam chịu, trừ phi Tần Mục bởi vì một tiểu khoa trưởng mà muốn cùng mình hoàn toàn trở mặt.
Nghĩ tới đây Kế Đỉnh Thịnh cảm giác mình đã bắt được mạch đập của Văn Nhập Hải. Nếu hắn muốn nghe ngóng chuyện gì, vẫn thật dễ dàng, không uổng phí bao nhiêu thời gian hắn đã nhận được tin tức, trước đó vài ngày có người phát hiện Văn Nhập Hải mở tiệc chiêu đãi Lưu Đại Hữu, hình như từng hối lộ qua, điều này mới khiến cho Lưu Đại Hữu tiến cử hắn với Tần Mục, làm cho tên kia đi vào trong mắt Tần Mục.
Kế Đỉnh Thịnh hung hăng dụi tắt tàn thuốc, Tần Mục bất nhân, đừng trách hắn ác độ. Nghĩ đến đây Kế Đỉnh Thịnh liền bấm điện thoại của ban kỷ luật thanh tra.
Chạng vạng, Văn Nhập Hải mang theo một túi xách đen trở về nhà, Trương Á đã làm xong thức ăn. Hai người ngồi trong gian nhà trống trải ăn cơm xong, Văn Nhập Hải mở ra túi xách đen lấy ra hai vạn đưa cho Trương Á.
- Anh làm vậy là ý gì?
Trương Á cầm tiền, trong ánh mắt tràn ngập vẻ bị thương cùng ủy khuất:
- Đã nói tiền để anh quản, anh đem tiền cầm về cho em là ý gì chứ?
Như trời với đất, như trời với đất ah! Ngẫm lại cuộc hôn nhân ngày trước của mình, Hồ Anh quản lý tài chính gia đình quản tới mức dị thường nghiêm khắc, thúc ngựa cũng không đuổi kịp Trương Á. Trong lòng Văn Nhập Hải vô cùng cảm khái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970307/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.