Thật không dễ dàng! Khi nói những lời này, Văn Nhập Hải lại nhớ tới ngày xưa mình bị gia đình vợ cũ quản chế mỗi ngày chỉ có năm xu tiêu vặt đến bây giờ đối mặt với các phóng viên truyền thông lớn, thật sự là cảm khái vô cùng. Vì thế trong lời của hắn mang theo cảm tình cá nhân nồng đậm, tuy rằng mọi người có chút men say nhưng vẫn nghe được hắn chân tâm thật ý, đều gật đầu thừa nhận.
Những nữ đồng chí không uống rượu, nhất là Lưu Âu, cảm giác có chút không đúng, nhưng Tần Mục đã phối hợp rất khá, còn chiêu đãi mọi người, mọi người còn gì chưa đủ đây? Những lời đồn đãi bất lợi với văn phòng khai phát, với Tần Mục, khiến cho nó chỉ là lời đồn đãi đi.
Trước khi buổi tiệc chấm dứt, khoa trưởng phụ trách tiếp đãi đi ra ngoài một chuyến, đợi khi trở lại mang theo hai người, trong tay cầm túi xách màu đỏ đậm hình thức đều giống nhau.
Ánh mắt Lưu Âu sáng lên, cười nói:
- Văn khoa trưởng, chỉ nghe nói qua dân chúng hối lộ quan chức, cũng chưa nghe nói qua làm quan hối lộ nhân dân chúng tôi ah.
Văn Nhập Hải trừng mắt, nghiêm mặt, phi thường nhận chân nói:
- Lưu phóng viên, nói cũng không thể nói lung tung. Cô cùng đồng hành của cô đều là người vào nam ra bắc, gặp không ít cảnh đời, văn phòng khai phát chúng tôi đang chuẩn bị phát triển một khu đất cũ, đặc biệt xây dựng thành địa vực văn hóa Châu Nghiễm thu nhỏ. Cho nên chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970281/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.