Trên đời này không có thuốc hối hận, cho nên Tần Mục dựa lưng vào ghế, bực bội đốt thuốc lá nhìn qua vòng khói mà thất thần.
Đúng vào lúc này điện thoại trong văn phòng vang lên, Tần Mục cầm lên nhưng không nghe nói chuyện.
- Kỳ quái, điện thoại hư sao?
Tần Mục cầm điện thoại thì thào tự nói, đầu dây bên kia truyền ra tiếng thở dài, nói:
- Tần bí thư a, tôi là Phương Thiên Nhu!
- Thiên Nhu bí thư ah, khó được khó được.
Tần Mục cười rộ lên, Phương Thiên Nhu ngữ khí mang theo phiền muộn không hiểu, cách đầu dây điện thoại vẫn nghe rõ ràng, có thể làm cho thiênkim của bí thư bị ủy khuất, chuyện khiến Phương Thiên Nhu đang khống chế một khu phải than thở, không cần phải nói cũng đoán ra được bảy támphần, rất có thể có quan hệ tới Phương Chấn Bang.
- Tần bí thư, không biết tối nay anh có thời gian không?
Phương Thiên Nhu do dự một chút, nhỏ giọng hỏi.
Đây là do Phương Thiên Nhu có chuyện khó nói, Tần Mục xem lịch của mình, gật gật đầu nói ra:
- Thiên Nhu bí thư, nói đi, có chuyện gì cần tôi cống hiến sức lực đây.
Lúc trước hai người ở Phổ Thượng mặc dù có chút không thoải mái, nhưngmà về sau dần dần hợp tác khăn khít, Phương Thiên Nhu phong cách hànhchính mang theo lạc ấn của Tần Mục, Tần Mục vừa nói như vậy, PhươngThiên Nhu tâm tư buồn vô cớ giảm đi một ít, bật cười, thấp giọng nói ra:
- Tần bí thư, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970195/chuong-1164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.