Tần Mục cười ha hả. Từ khi biết Quách Thiểu Đình thì hắn cảm giác Quách Thiểu Đình không quá giống những người quần là áo lượt↓ biểu hiện khổ sở, đó là dáng vẻ coi trời bằng vung, nhưng Quách Thiểu Đình ít nhất vẫn giảng đạo lý, cho nên Tần Mục vẫn quan sát Quách Thiểu Đình, không có xem hắn là phế vật bỏ đi. Ngay cả Đậu Đức tuổi còn trẻ như vậy, hiện tại cũng đang ở một huyện nhỏ hẻo lánh làm vị trí phó cục trưởng giáo dục, làm được phong sinh thủy khởi, huống chi Quách Thiểu Đình là đệ tử thế gia mười phần?
Khi đồng hồ trên tường vang lên, mà người trong phòng khách chẳng nói cái gì cả, đều cúi đầu suy tư, thẳng tới khi trong phòng của Đề Na có tiếng cười, Quách Thiểu Đình mới cười tự giễu, nói ra:
- Nhìn ra được chẳng lẽ anh định an trí những thương nhân kia ở khu khai phát? Đây chính là phong hiểm lớn. Tuy anh gặp chuyện không may tôi thật cao hứng, nhưng mà anh không có bị tôi đánh bại đó là phi thường tiếc nuối.
Tần Mục chậm rãi lắc đầu, ngón tay gõ nhẹ lên lan can. Hắn làm động tác nhàn nhã, linh quang trong đầu Quách Thiểu Đình biến hóa, sắc mặt trầm xuống, nói:
- Anh chính là biến Văn Nhập Hải trở thành người chịu tội thay, bảo hắn làm chuyện này?
Tần Mục tươi cười mang theo hương vị lạnh như băng:
- Nếu như anh ưa thích chơi liều mạng, cũng có thể tham dự vào, chỉ cần Quách đại thiếu gia dám, tôi lập tức bảo Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970165/chuong-1183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.