Tần Mục ngồi ở trên ghế sa lon cười khổ, cái hai nữ nhân của hắn động thủ với nhau, mười Tần Mục cũng không phải đối thủ của người nào, nhưng bây giờ hai người này đánh nhau thì nguyên nhân lại chính là Tần Mục, hắn cho dù liều mạng bị các nàng đánh tàn phế cũng phải động thủ kéo ra, nghĩ tới đây hắn cũng dứt khoát đứng lên xông vào vòng chiến.
Đáng thương Tần Mục lắp đặt căn phòng này toàn đồ đắt tiền, nhất thời biến thành đối tượng phát tiết, âm thanh rầm rầm không dứt bên tai, hai nữ đánh từ phòng khách vào phòng bếp, từ phòng bếp tới phòng ăn, từ phòng ăn vào phòng khách, hai người đi qua nơi nào thì nơi đó hoang tàn, làm cho Tần Mục dở khóc dở cười.
- Rốt cuộc là thế nào, hai người muốn điên tới mức xảy ra tai nạn chết người sao.
Tần Mục cũng tức giận, rốt cuộc đi vào trong vòng chiến, Hàn Tuyết Lăng dù sao cũng là vợ của hắn, hắn ngăn trước mặt Hàn Tuyết Lăng sau đó tò tay ngăn động tác của Duẫn Song Song, Duẫn Song Song thấy hắn động thủ, trong mắt đầy bi thương, nhất thời thu động tác tiến công lại, cũng không cố kỵ ngực bạo lộ ra ngoài, bộ ngực của nàng hiện ra trong mắt Tần Mục, Duẫn Song Song không chỗ cố kỵ nói ra:
- Anh đánh đi, anh có gan thì đánh đi.
Nữ nhân này làm việc lợi hại, tác phong cũng đủ bưu hãn, Tần Mục lập tức bất đắc dĩ, hắn chỉ chuẩn bị ngăn cản chứ không muốn đánh người, trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970152/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.