Chương trước
Chương sau
Hiệu quả này Tần Mục nhìn vào trong mắt, là phi thường vui mừng. Tần Mục hắn không phải thần tiên, không thể nào tra nhiều người như vậy, nhưng hắn có thể trong ba năm phân tích ra nhiều chuyện của Uy Bình như thế, chỉ nhắm vào Mạnh Phàm Khánh thì khiển các thường ủy chấn động.

Cũng không thể cho Tần Mục thống khoái. Mộ Thiên Các mỉm cười dựa vào ghế và nhắm mắt lại. Dĩ vãng, mỗi khi Mộ Thiên Các làm ra động tác này thì các công việc đã hoàn tất, sau khi Bạch Quang Lượng lời nói ra mấy lời giết thời gian thì xong, nhưng hôm nay tất cả mọi người nhìn ra được, nội tâm của Mộ Thiên Các không bình tĩnh, hắn đang tìm kiếm phương pháp khiến Tần Mục đẹp mắt.

Nhưng mà hắn còn không có nghĩ ra làm sao khiến Tần Mục khó chịu, Tần Mục lại há mồm. Hắn nói với Bạch Quang Lượng:

- Bạch bí thư, lúc này tôi vừa tới đáng lý ra phải chậm rãi thích ứng công việc, nhưng hôm nay trong thành phố nhìn thấy tai nạn giao thông, trong nội tâm có chút nghi vấn, cục giao thông của chúng ta có chức năng như thế nào, nếu như chỉ là ghi chép hiện trường thì chẳng biết có xứng chức và tận nghĩa vụ hay khôn?

Mộ Thiên Các nhìn qua bí thư thị ủy, Tần Mục nói ra chuyện này chính là dâm vào dòng chính của Mộ Thiên Các, nhưng mọi người đều biết, Mộ Thiên Các lúc trước đã làm mất quyền lực của Tần Mục, Tần Mục lại dùng thủ đoạn ẩn nấp cho Mộ Thiên Các đao, căn bản không cho Mộ Thiên Các cơ hội suy tư, lập tức hát song hoàng với Bạch Quang Lượng.

- Hoang đường!

Trong lòng Bạch Quang Lượng rất sướng, Tần Mục vừa tới thì khí thế này làm cho hắn rất thoải mái, hết lần này tới lần khác Tần Mục lại dắt cờ hiệu tỉnh ủy chiếu cố Uy Bình, lại dùng lý do tập đoàn Hoa Hạ đầu tư lên đài đấu với Mộ Thiên Các, lúc này nếu hắn không phối hợp với Tần Mục, vậy sẽ khiến người ta xem thường, cho nên giọng của Bạch Quang Lượng đầy tức giận:

- Uy Bình là thành phố lớn, là thành thị nổi danh, mà nổi danh nhất chính là hoàn cảnh giao thông. Tần phó chủ tịch, không biết anh từ đâu nghe được tin tức này, lời này tôi không hy vọng không nghe lần thứ hai. Cảnh sát giao thông Uy Bình phi thường chuyên nghiệp.

Bạch Quang Lượng nói ra lời này khiến người muốn ói, huống chi là các thường ủy? Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, Uy Bình có thứ gì ai mà không rõ?

Tần Mục lắc đầu, sắc mặt khổ sở nói:

- Ngay vừa rồi ở trên đường, chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ điện thoại cho tôi, cô ấy nói bạn của cô ấy tận mắt nhìn thấy một vụ tai nạn...

Nói đến đây hắn không nói tiếp, mà đi tới cửa sổ, vén rèm lên chỉ vào chiếc xe của Bạch Nhược Hàm nói:

- Chuyện này đã xảy ra, chủ nhân chiếc xe bên dưới là bạn tốt của chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ, chỉ dùng máy ảnh chụp vài tấm hình thì xe đã bị người ta nện thành như vậy, cho nên chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ phi thường lo lắng hoàn cảnh đầu tư của Uy Bình, hiện tại đã rời khỏi Uy Bình, trở về tỉnh thành.

Bạch Quang Lượng bỗng nhiên đứng lên, động tác của hắn mặc dù làm ra vẻ, nhưng bất luận lãnh đạo nào cũng hiểu rõ, nếu tập đoàn Hoa Hạ cự tuyệt đầu tư vào Uy Bình, ý nghĩa cũng nói rõ Uy Bình không thích hợp đầu tư, mà là lãnh đạo tỉnh ủy sẽ có cái nhìn với Uy Bình. Đừng nói tập đoàn Hoa Hạ là xí nghiệp quốc tế tài đại khí thô, cho dù là một cửa tiệm bán đậu hủ chỉ cần cao tầng tỉnh ủy lên tiếng, Uy Bình bên này phải thành thành thật thật nâng nó lên cao, huống chi đây vốn là tập đoàn Hoa Hạ mang tới lợi ích không nhỏ cho Uy Bình? Hiện tại tập đoàn Hoa Hạ quay về sau đó phàn nàn với tỉnh ủy vài câu, vậy chẳng khác gì thành phố Uy Bình trực tiếp tát vào mặt của lãnh đạo tỉnh ủy, hậu quả kia là gì nhắm mắt mọi người cũng rõ.

Xa không nói, chỉ nói Bạch Quang Lượng cùng Mộ Thiên Các, hai người sẽ ăn không tiêu đâu. Bạch Quang Lượng đi đến vị trí hiện tại là phi thường may mắn, người đã già sắp về hưu thì sợ gì phê bình, nhưng mà Mộ Thiên Các không được, sau lưng hắn hiện tại không có ủng hộ gì, đấu với Tần Mục ngươi sống ta chết cũng giống như đấu sĩ giác đấu, nếu không sống thì chính là chết, căn bản không có cách thứ ba. Vì vậy Mộ Thiên Các phải từ quy củ quan trường tạo áp lực cho Tần Mục, hiện tại Tần Mục đã nhắc nhở Mộ Thiên Các, tai nạn xe cộ là chuyện rắc rối, thực tế quan hệ đến thái độ của tỉnh ủy về Uy Bình, Mộ Thiên Các ngươi tay quá dài rồi, nếu ngươi cảm thấy Uy Bình là do Mộ Thiên Các ngươi một tay che trời, không đặt Tần Mục vào mắt, vậy thì không cần cố kỵ ta làm gì, tiếp tục ôm lấy cục giao thông là được, vậy ngươi đang trực tiếp khiêu chiến tỉnh ủy, Tần Mục ta ở bên cạnh vui vẻ tọa sơn quan hổ đấu.

Mộ Thiên Các không có giao thủ với Tần Mục, nhưng mà chuyện xảy ra ở Quảng Châu khiến cho trực giác của Mộ Thiên Các có chút khinh thị Tần Mục, nếu không cũng không thời điểm Tần Mục vừa tới Uy Bình đã dùng các thủ đoạn đối phó hắn. Tần Mục thi triển thủ đoạn quá đẹp, tư thế tứ lạng bạt thiên cân bày ra đủ, chuyện này mới khiến Mộ Thiên Các dáng vẻ run sợ cả kinh, không nghĩ đến Tần Mục chỉ dựa vào chuyện nhỏ lại phản kích mạnh như thế.

Mũi nhọn không thể kháng, nên đi quanh co tốt hơn. Mộ Thiên Các đi theo Bạch Quang Lượng nhìn qua, trong nội tâm làm quyết định. Rốt cuộc quan hệ của Tần Mục bây giờ hay là đi tỉnh ủy, chính mình nếu không cho hắn mặt mũi, vậy quả thật sẽ khiến tỉnh ủy xấu hổ. Một vị trí cục trưởng giao thông, nếu Tần Mục muốn, hoàn toàn có thể cầm lấy đi, tuy vị trí không tệ, nhưng cũng không cần phải giữ trong tay.

Thời điểm hắn nghĩ trong tay, Bạch Quang Lượng đã nộ khí trùng thiên, đứng ở cửa sổ nện vào vách tường, quay đầu nhìn Mạnh Phàm Khánh quát:

- Đây là yên ổn của Uy Bình, đây là trị an của Uy Bình!

Nhìn thấy xe con gái biến thành thê thảm như vậy, Bạch Quang Lượng cho dù là tượng đất cũng phải nổi giận.

Mộ Thiên Các còn đang phi thường chắc chắn, đột nhiên nhìn thấy Bạch Quang Lượng gần đây không nói gì lại giận dữ, trong nội tâm cũng có chút nghi hoặc. Hiện tại Tần Mục không phải rất cường thế, cho dù dùng thủ đoạn xao sơn chấn hổ cũng là bày ra thủ đoạn khó chịu với Mộ Thiên Các hắn mà thôi, nếu không phải Bạch Quang Lượng không có năng lực khiêu chiến Mộ Thiên Các. Hắn cũng biết Bạch Quang Lượng là lão hồ ly, tại Uy Bình chỉ là không hợp thổ nhưỡng của hắn, hiện tại loại hình thức này dựa theo tính tình của Bạch Quang Lượng, ba phải là giành chút không gian cho Tần Mục còn không sai biệt lắm, thật sự không nên phát tính tình lớn như thế. Nhất là Bạch Quang Lượng trong miệng nói ra nội dung quan trọng, mục tiêu này trực chỉ cơ quan tư pháp. Phải biết rằng cơ quan tư pháp chính là căn bản yên ổn của địa bàn, chỉ có người cường thế nắm trong tay, Bạch Quang Lượng tức giận là trực tiếp bất mãn với Mộ Thiên Các, thúc đẩy Mộ Thiên Các đứng lên, trầm giọng nói ra:

- Đối với trị an của Uy Bình tôi cảm thấy rất có lòng tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.