Từ trong ánh mắt của hắn, Tần Mục phát hiện ra vẻ nghi ngờ và tức giận, đây là địch ý hoàn toàn không che dấu, lúc trước, cho dù hai người đều hiểu rõ cả hai là kỳ phùng địch thủ, nhưng chưa bao giờ lộ ra địch ý ngoài mặt. Nhưng hôm nay, dục vọng tiến công của Mộ Thiên Các rất mạnh.
- Mộ thị trưởng.
Tần Mục mỉm cười, vươn hai tay đi tới trước mặt Mộ Thiên Các. Đây là hành động dò xét, Tần Mục chính là muốn nhìn xem, Mộ Thiên Các rốt cuộc đang có tâm trạng như thế nào.
Lúc này Mộ Băng Đồng cũng nhìn thấy Tần Mục, liên tục nói cám ơn bác sĩ, sau đó thản nhiên cười nói với Tần Mục:
- Đại tỷ đã thoát khỏi nguy hiểm, những kẻ sản xuất mỡ cống ngầm này, thật sự là không có lương tâm.
Mộ Thiên Các cau mày, nhưng ngay sau đó lộ ra nụ cười, nói với Tần Mục:
- Không ngờ, Tần phó thị trưởng và Băng Đồng lại là bằng hữu, vậy sau này cũng có thể đi lại nhiều hơn.
Những lời này lộ ra ý tứ bất thiện rất rõ ràng, huống chi Mộ Thiên Các cũng không vươn tay ra, phảng phất như không nhìn thấy hành động hữu hảo của Tần Mục.
Mộ Băng Đồng nhìn Tần Mục, lại nhìn Mộ Thiên Các, thấp giọng nói:
- Thiên ca, Tần Mục là bằng hữu của em, là bạn tốt của em.
Mộ Thiên Các hừ lạnh một tiếng, xoay người sải bước rời đi. Mộ Băng Đồng nhìn bóng lưng của hắn, trong ánh mắt mơ hồ có lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-quan/1970106/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.