Biên tập: Soleil
Lương Tấn từ nhỏ đã vô cùng mẫn cảm với đề tài sống chết, cái khác không sao nhưng nếu đề cập đến người bên cạnh thì tuyệt không cho phép có người nào dùng những câu như “Chăm sóc trước lúc lâm chung” hay “Đèn tắt” để hình dung.
Tần Thời biết mình chạm trúng chỗ đau của cậu, dỗ dành xong trong lòng vẫn có áy náy, ngày hôm sau lúc quay phim còn gọi một trợ lý đến chuyên môn chiếu cố cảm xúc của cậu.
Tiểu trợ lý vốn rất thích Lương Tấn, cậu thoạt nhìn mềm mại như thỏ con, giúp cậu xách vali cậu còn sẽ rối rít cám ơn. Ngày đầu tiên không có cảnh diễn của Lương Tấn, tiểu trợ lý dẫn cậu đi dạo xung quanh nội thành phim trường, hai người đi theo một người toàn thân hóa trang thành quỷ đứng xem một đoàn phim tiên hiệp, lại nhìn chăm chú đạo cụ tạo khói trong chốc lát.
Lương Tấn nhìn chỗ nào cũng ngạc nhiên vô cùng, ánh mắt mở thật to. Tiểu trợ lý tuổi tác cũng không lớn, tò mò hỏi cậu: “Anh Lương à, nghe nói anh là ông chủ truyền thông Phong Á, có thật không?”
Lương Tấn vốn muốn phất tay nói đừng gọi tôi là anh, thế nhưng lại nghĩ tiểu trợ lý hình như nhỏ hơn cậu hai tuổi nên ngừng tay, ngượng ngùng gãi gãi tai nói: “À, kỳ thật tôi cũng không quản sự.”
Tiểu trợ lý càng hâm mộ, xoa xoa tay nói: “Không quản sự mới gọi là ông chủ chứ! Quản sự thì là thủ hạ rồi, gọi chủ quản nè giám đốc nè quản lý nè,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-tu-lai/2158172/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.