Biên tập: Soleil
Từ Thanh Phong nằm trong phòng giám hộ khoảng bốn ngày, trong lúc đó được cấp cứu hai lần. Cấp cứu xong lại đẩy trở về, sau đó Lương Tấn sẽ ngóng trông mà chờ trong phòng kính video thăm hỏi.
Đây là thiết bị bệnh viện mới trang bị thêm. Bên bệnh nhân sẽ có y tá đẩy một xe đẩy video, điều chỉnh máy ghi hình cùng microphone, người nhà sẽ đứng trước máy tính thăm hỏi bệnh nhân.
Lương Tấn trong ba ngày đầu cũng chưa thể nói gì, Từ Thanh Phong gần như lâm vào trạng thái nửa hôn mê, cậu tích cả một bụng lời nói, mỗi lần đến đều mang những thứ khác nhau, có đôi khi là ấm nước, có đôi khi là vài món đồ nhỏ. Kích động chờ mong, cuối cùng lại chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của Từ Thanh Phong, nói với y tá hai câu hỏi tình huống của hắn, lại nhờ cậy đối phương chăm sóc hắn thật tốt.
Đến ngày thứ ba cậu rốt cuộc sợ hãi, trợn to mắt, mặt đều muốn dán lên màn hình, một lần lại một lần kêu: “Từ Thanh Phong, anh phải giữ lời đó.” “Từ Thanh Phong, anh đừng làm quỷ nhát gan được không, anh nói chuyện với em đi.”
Cậu nói nói rồi nghẹn ngào, cuối cùng đến khi video tắt máy, cắn răng nói: “Anh ngày mai còn không nói chuyện, em sẽ giận đấy.”
Câu nói cuối cùng của cậu là nghiêm túc, Từ Thanh Phong lại cảm giác được thân thể mình hoàn toàn không thể phản ứng.
Hắn không phải hoàn toàn hôn mê, ít nhất ý thức hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-tu-lai/2158147/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.