Tuệ Ý vô cùng hoảng sợ, nàng nắm chặt tay ta đến đau.
Ta kéo Tuệ Ý trở lại lầu hai, chạy thẳng một đường đến trước phòng nghị sự. Ta đá văng cánh cổng lớn rồi xông vào, một bước nhảy lên bàn, tháo xuống thanh Đường đao treo trên tường.
Thân tàu bỗng nhiên chòng chành, hai chúng ta đều ngã nhào trên mặt sàn. Cùng lúc đó là tiếng chém giết truyền đến.
Ta dẫn Tuệ Ý chạy đến bên cạnh thang lầu. Một thủy thủ bắt kịp chúng ta, kêu lên: “Gia chủ lệnh cho tiểu nhân đưa hai vị cô nương xuống thuyền nhỏ trốn thoát.”
“Được! Được!” Tuệ Ý liền luôn miệng nói.
Ta chặn người thủy thủ kia lại hỏi, “Gia chủ của các người thì sao?”
Thủy thủ nói: “Gia chủ nói hai cô nương cứ đi trước, không cần phải quan tâm đến ngài.”
Thuyền lại tiếp tục đong đưa, sàn tàu nghiêng ngã không yên, chúng ta đều ngã nhào.
Thuyền va vào nhau rồi sao?
Thủy thủ kia có thân thủ nhanh nhẹn, vừa giữ lấy Tuệ Ý không để nàng ngã xuống thang lầu, lại vừa đỡ ta.
Tiếng chém giết từ phía trước càng lúc càng vang dội, không ngừng có tiếng một vật nặng nào đó rơi xuống.
Trong lòng ta liền căng thẳng, vùng người thoát khỏi thủy thủ kia, “Ngươi đưa Vu cô nương đi đi.”
Tuệ Ý sợ hãi nói: “Lục tỷ tỷ, tỷ đừng xen vào…”
Ta nhìn nàng cười, “Ta là nữ nhi nhà tướng, gặp chuyện thế này, ta không thể lùi bước.”
Thân tàu lại bị rung lắc dữ dội. Lần này ta đã đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443075/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.