“Ta đúng là ngốc mà, biết rõ thời tiết sẽ thế này, vậy mà sao vẫn đồng ý đi với muội chứ?”
Hạ Đình Thu vừa run cầm cập, vừa lầm bầm một mình.
Ta bực mình trừng mắt nhìn hắn, “Có yên đi không? Nếu không muốn ở lại thì huynh đi về đi!”
“Ta muốn đi mà.” Hạ Đình Thu hắt hơi một cái rõ to, lại nhìn quanh bốn phía, xung quanh đều là nước.
Đương nhiên là vậy, bởi vì chúng ta đang ở trên hồ.
Thật ra mà nói thì ta thừa nhận lần này đi La Sát hồ là do quá hấp tấp. Hơnnữa, trời lại không thuận theo ý người, không biết vì sao mà tin tức“Quốc sư muốn đi du hồ” lại lộ ra ngoài, đợi cho đến khi chúng ta chạytới nơi, thì tất cả thuyền bè ở lân cận đã bị một đám người ngưỡng mộ mỹ nhân quốc sư thuê hết sạch sẽ. Bọn thuộc hạ tìm kiếm hết nửa ngày mớitìm thấy một con thuyền nhỏ có thể chở được bốn người.
Hạ Đình Thu cảm thấy chiếc thuyền này quá mức sơ sài, không phù hợp lắm với hìnhtượng Nhị công tử của Hạ gia, một gia tộc giàu sụ ở Nam Hải. Nhưng mắtnhìn thấy ngự thuyền của quốc sư gần như không còn thấy rõ bóng dáng, ta liền đá một cước đuổi Hạ Đình Thu lên thuyền.
Ta đi theo sau hắn. Mặt hồ chợt bị xáo động bởi một cơn gió lạnh thổi đến, Hạ Đình Thu liền hắt xì liên tục.
Ta an ủi hắn, “Yên tâm đi, ta biết y thuật. Lỡ như vạn nhất huynh có rơi xuống nước mà bệnh nặng…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-phong-om-lay-hai-duong/2443002/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.