Tối hôm đó, Từ Thiếu Khiêm lái xe trở về Từ gia, Từ Thiếu Bạch cũng ở nhà, thấy Từ Thiếu Khiêm về, lập tức chào đón, quan tâm hỏi: “Anh, anh về rồi! Nghe chị bảo trên lễ mừng thọ ở An gia hôm nay xảy ra chuyện? Anh thế nào rồi? Không làm sao chứ?”
Từ Thiếu Khiêm vỗ nhè nhẹ bờ vai hắn, thấp giọng nói: “Yên tâm, anh không sao.”
Từ Thiếu Bạch mỉm cười nói: “Không sao là tốt rồi. Hộ chiếu cho anh đi Mỹ đã làm xong, khi nào thì đi? Em cũng muốn về Mỹ, chi bằng đi cùng anh luôn?”
Từ Thiếu Khiêm suy nghĩ một chút nói: “Anh còn chưa xác định thời gian, quyết định rồi sẽ nói cho cậu sau.” Dừng một chút, ánh mắt nhìn xung quanh phòng khách một lần, nghi hoặc nói: “Tứ thúc đâu?”
Từ Thiếu Bạch nói: “Ba ở thư phòng.”
Từ Thiếu Khiêm gật đầu một cái: “Được, anh đi tìm chú ấy.”
Thân thế Từ Thiếu Khiêm còn chưa công khai trước mặt người nhà. Trên thực tế, hắn cũng không muốn cho Thiếu Bạch và Từ Uyển biết chân tướng tàn khốc như vậy, chuyện này chỉ có hắn và Từ Tử Chính biết, cũng là bí mật riêng giữa cha con hai người. Trước mặt Thiếu Bạch, hắn vẫn gọi Từ Tử Chính là Tứ thúc như cũ.
Từ Tử Chính cách đây không lâu thân thể đã khỏi hẳn xuất viện, sau khi xuất viện lại lần nữa đảm nhiệm chức vụ chủ tịch của phỉ thuý thế gia, mục đích dĩ nhiên là cho Từ Thiếu Khiêm đủ thời gian xử lý chuyện trong giới giải trí, hai người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-vo-tan/2368626/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.