Đi khắp thế gian này, liệu có ai có thể cùng với ta trở thành tri kỷ? Cứ giữ mãi trong lòng một mối tình, cả đời trầm luân, cả đời đều nguyện không muốn thoát. Yêu, nếu như là khổ sở, vậy tại sao lại cứ mãi chìm đắm? Giống như là một loại chấp niệm, cả đời này đều không muốn buông tay. Tình yêu có đôi khi sẽ khiến cho người ta cảm thấy thật là khổ sở. Chẳng hạn như một viên sô cô la, khi ăn vào hơi có vị đắng, nhưng khi nuốt vào trong cổ họng lại có thể ngọt tận xương.
Trên thế giới này có rất nhiều thành phố, anh chưa từng đi hết được những thành phố đó. Nhưng anh thích nói đây, vì nơi đây có bóng hình của người con gái anh yêu. Cả một đời, anh xem cô là tri kỷ, hi vọng cô có thể đi cùng anh tới cuối con đường. Tương lai của anh là cô, mọi thứ trong mắt anh là cô. Anh không cần cô phải yêu anh quá nhiều, chỉ cần anh yêu cô hơn tất cả những gì anh có là được rồi. Anh yêu cô, cả đời này không hề hối tiếc. Anh nguyện dùng cả đời này để bảo vệ cô dưới đôi cánh của anh. Kết thúc, sẽ có thể là nụ cười hay chỉ là những giọt nước mắt mặn đắng lăn trên khóe môi?