*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
_Cậu gọi tôi ra đây có chuyện gì?
Trên một bãi cỏ hoang vu, một người đàn ông đứng đối diện với cậu trai tóc vàng, đôi mắt ông xa xăm.
Và ông ta chính là Lui Leon.
Im lặng một lúc, cậu trai tóc vàng - Kagamine Len, nhìn Leon nói.
_Cháu sẽ vào thẳng vấn đề. Chắc bác cũng biết Rin là con gái ruột của bác?!
Khi nãy Len im lặng, là đang suy nghĩ nên xưng hô với Leon thế nào. Vì dù sao cũng là ba của Rin, cậu không thể thất kính được.
Leon cười buồn. Ông chợt nhớ lại giấc mơ thấy Rintoki. Trong giấc mơ, ông muốn Rintoki đưa ông đi cùng, vì trong chả thiết sống khi nhận ra mình đã phạm một sai lầm không thể nào sửa đổi được.
_Tôi biết. - ngoài hai từ này, Leon không biết nói gì hơn.
_Vậy bác có thể buông tha cho Rin và em của cô ấy không? Đừng gây khó dễ cho họ nữa. - Len vừa nói vừa nhìn sắc mặt Leon.
Tôi có quyền gây khó dễ cho hai đứa nó nữa sao? Ngay cả việc nhìn chúng nó từ xa tôi cũng không có tư cách. Có lẽ lúc đó, Rintoki nên đưa tôi đi cùng thì tốt hơn. Đó, chính xác là những nghĩ Leon nghĩ.
_Tôi sẽ không xuất hiện trong cuộc đời của Rin và Lenka nữa.
Len im lặng, có vẻ như Leon đã biết hối cải. Nhưng việc ông làm là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoc-vien-vocaloid/2023601/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.