Chào các bạn! Mình thật sự đã rất cảm động khi đọc cmt của các bạn. Nó đã tiếp thêm sức cho mình. Cám ơn các bạn vẫn quan tâm và ủng hộ mình.
Nhưng khi mình biết được kết quả thì…..nó thật sự rất tệ. Vì vậy mà chap này ra lâu hơi dự kiến. Mong mọi người thông cảm.
Sẵn đây mình cũng nói cho các bạn lịch đăng truyện luôn, là 10 ngày một chap là định kì, còn nhanh hoặc chậm hơn là do tâm trạng của mình. Truyện ra lâu như vậy, các vẫn sẽ ủng hộ mình chứ?
Thôi, mình nói nhiều nói rồi. Bây giờ chúng ta vào chap thôi.
…………………………………………………
_RẦM.
Cánh cửa phòng làm việc của ông Kagamine được mở tung. Ông ngước lênnhìn xem kẻ nào dám gây ra tội tầy trời này thì thấy một dáng người thấp nhỏ, quen thuộc đứng trước cửa, tay chống nạnh
_KAGAMINE ĐẠI NHÂN, CON GÁI CỦA NGÀI ĐÃ VỀ!
Rin nói to thật rồi chạy vào ôm cổ ba mình. Ông Kagamine vui mừng, xoa đầu Rin. Ông đẩy Rin ra vờ nhăn mặt,
_Đứa con gái hư này, thật chẳng có phép tắc gì hết.
Nghe vậy, Rin phồng má, chu mỏ cãi lại,
_Ba này, thật chẳng thương con gái gì hết. Tại con nhớ ba quá nên mới làm vậy chứ bộ!
Ông Kagamine cốc đầu Rin một cái nhẹ,
_Con đó, chỉ giỏi nịnh. – ông lại mắng yêu
Rin giả bộ nhăn mặt, lấy tay xoa đầu
_Ba…đau quá.
_Haha, rồi, rồi. Không giỡn nữa. Đi xuống nhà ăn cơm nào.
Nói rồi ông Kagamine kéo Rin xuống ăn cơm. Rin nắm tay ba mình hớn hở đi trước. Lâu rồi cô mới được ăn cơm chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoc-vien-vocaloid/139914/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.