Một tháng sau, Thái Hồng mới thoát khỏi nỗi đau khổ vìcái chết của Hàn Thanh, tiếp tục cuộc sống thường ngày. Nhưng cô biết rằng, mộtphần linh hồn mình – và một phần cuộc đời mình – đã rời đi cùng Hàn Thanh.
Chuyện hậu sự của Hàn Thanh từ đầu chí cuối đều do LýMinh Châu, Thái Hồng cùng một người bác của Hàn Thanh lo liệu. Nghe tin dữ củacon gái, cha mẹ Hàn Thanh suy sụp tinh thần, cả hai đều nhập viện, không cònsức lực đến thành phố F dự tang lễ. Tro cốt của Hàn Thanh được người bác mangvề Nam Ninh an táng.
Cô bận bịu hết việc này đến việc khác. Suốt một thángnay, không biết bao nhiêu lần Thái Hồng vào cục công an phối hợp với phía côngan điều tra, lại cùng mẹ đi liên hệ với nhà tang lễ, chuẩn bị lễ truy điệu. Chacủa Hạ Phong từ dưới quê lên, ông là người đàn ông thấp bé, mặt đầy nếp nhăn,lưng hơi gù, tóc đã bạc gần hết, ông nói bằng một thứ giọng quê nặng đến mứckhó mà nghe hiểu được. Ông không có tiền, vừa đau lòng vừa xấu hổ, sau khi đưathi hài con trai đi hỏa táng xong liền tức tốc quay về quê, chẳng chịu ở lại thêmdù chỉ một ngày. Thái Hồng chỉ còn cách đưa ông ra ga, trước khi đi, ông runrẩy lấy từ trong người ra một tấm ảnh: “Đây là cô con dâu mà bác kiếm cho nó,cùng một thôn, chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, xinh xắn, ngoan hiền, đảm đang,lại thích nó thật lòng. Tuy không học hành cao, nhưng dù sao cũng tốt nghiệptrung học. Nó khăng khăng không chịu, nằng nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-hoang-vang/1932758/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.