*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Mika
Ngày hôm đó đối với Ninh Vũ mà nói thì thế nào cũng quá kỳ quái.
Đầu tiên cậu tiến tới cẩn thận ôm lấy A Sùng, ngậm mút môi dưới của đối phương. Thời tiết quá nóng, còn mặc áo khoác, cậu bắt đầu đổ mồ hôi, tay A Sùng từ vạt áo sau lưng Ninh Vũ dùng lực vuốt ve dọc theo xương sống đi lên, cuối cùng tới cổ, một tay anh túm gáy cậu, dùng tư thế này hôn cậu.
Ninh Vũ không nhịn được mở mắt nhìn A Sùng, cậu phát hiện hình như A Sùng đang cười mình. Ninh Vũ không nói gì gãi lên lòng bàn tay A Sùng, đối phương cười tươi hơn, khóe miệng cong lên, cả người nhìn qua đều ấm áp.
Dù sao ánh mắt kia nhìn tới nỗi tim Ninh Vũ đập mạnh, nơi nào đó cũng “nảy” lên, dứt khoát dùng sức đẩy người nằm xuống.
A Sùng xoa gáy Ninh Vũ cười: “Làm gì thế, còn muốn à?”
Ninh Vũ ngồi trên chân A Sùng, gật đầu: “Muốn.”
“Tôi không muốn.” A Sùng chọc cậu: “Em vừa mới sinh xong đã không kịp chờ đợi mang thai thứ hai à? Ở cữ đi.”
Nói xong A Sùng đẩy người ra, đứng lên, cố ý bơ cậu. Còn chưa đi được một bước Ninh Vũ đã ôm chặt lấy anh từ phía sau, tay vòng qua siết chặt anh, nói: “… Em tự mình động.”
A Sùng không trả lời, trên người vác theo một người cứ thế đi thẳng đến đầu giường. Anh đang định nhặt chiếc bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-cua-nhung-thien-than/1120053/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.