*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Mika
Muốn bắt gió là trò chơi nhỏ mà mỗi khi một mình A Sùng nghịch không biết mệt.
Sau khi tắm anh thích ngồi trước quạt, nhắm mắt hoặc dùng thứ gì đắp lên mặt, sau đó giơ hai tay ra cảm thụ gió nhẹ do quạt máy tạo ra thổi vào mặt.
Đó là lúc anh đối thoại với bản thân mình, trong cơn gió kia, anh sẽ cho phép mình tưởng tượng những thứ không thiết thực hoặc tự suy ngẫm sám hối chuyện nào đó. Chờ đến khi tóc khô, mặt cũng bị gió thổi lành lạnh, A Sùng sẽ tắt quạt, để hơi nóng bao phủ mình một lần nữa, đồng thời suy nghĩ cũng trở lại thực tế.
Đối với A Sùng mà nói, ký ức của thân thể về nóng bức mới là thật, nếu mát mẻ thư thái quá ngược lại sẽ không thích ứng được. Sư phụ cũng thường dùng những lời tương tự cảnh tỉnh anh, đại khái là con người không nên để mình quá thư thái gì đó, dù sao bản thân việc nhẫn nại chịu đựng nóng bức chính là một loại tu hành, có thể tĩnh tâm.
Thích quạt điện cũ có lẽ là sở thích kỳ quái lắm nhỉ? Dù sao A Sùng cũng thích những thứ đồ lưu lại trong trí nhớ, ví dụ như xe phục cổ, ví dụ như máy phát nhạc kiểu xưa, cũng ví dụ như cái quạt điện cũ này.
Chiếc quạt điện cũ đó là món quà năm ấy anh nhận được sau khi đưa 33 vạn cho chị ba, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-pho-cua-nhung-thien-than/1120047/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.