dịch: mafia777
Tiểu tử này không phải bị ngốc đó chứ?
Thiếu nữ xinh đẹp kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ, bất giác có chút lẩm bẩm trong lòng. Chuyện rõ ràng như vậy, hắn bây giờ mới phản ứng lại, đây không phải bị ngốc thì là gì?
Đột nhiên thấy Hàn Nghệ ngay cả cái mũi cũng khóc đỏ ửng lên, nhìn cực kỳ đáng thương, lại không biết đây là đêm qua bị Tiêu Vân đánh sưng đỏ đến hôm nay vẫn chưa tan hết, chỉ cảm thấy Hàn Nghệ lúc này nhất định là vô cùng đáng thương. Thầm nghĩ, hắn chắc là quá bi thương, chắc là bình thường rất thương con chó của hắn, vì vậy mới có cám xúc như vậy.
Nghĩ tới đây, trong đôi mắt đen lay láy của thiếu nữ lộ rõ vẻ áy náy mãnh liệt.
Hàn Nghệ đương nhiên là nhìn thấy trong mắt, hôm nay thực sự là gặp may rồi, vừa ra khỏi nhà đã gặp được mỹ nữ thuần khiết đáng yêu, bé cũng đừng có trách ca, nếu ca không tới bước đường cùng, thì cũng chẳng dùng thủ đoạn này để mưu sinh đâu, ta mà xin cô thì cô chắc chắn không cho, vì thế chỉ có thể làm như vậy thôi.
"Tiểu ca, thật xin lỗi, ta không biết đây là chó của nhà huynh."
Thiếu nữ đầy áy náy nói.
Nếu xin lỗi có tác dụng, vậy ta không phải cõng khoản nợ trên lưng rồi. Cô nói cô bồi thường tiền đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa. Hàn Nghệ thầm thấy nóng vội thay cho thiếu nữ này, sắc mặt bỗng tái đi, đứng lên, vẻ mặt kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122420/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.