dịch: mafia777
Sau khi từ biệt cùng đám người Tang Mộc, Hùng Đệ lập tức hỏi: "Hàn đại ca, tại sao huynh phải làm như vậy?"
Tiểu Dã cũng nghiêng nghiêng đầu, tò mò nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ cười một tiếng: "Bởi vì ta muốn dạy dỗ tên Vương Bảo kia."
Hùng Đệ trợn to hai mắt, lại hơi có chút sợ hãi nói: "Nhưng Hàn đại ca, Vương Bảo đó không phải là người dễ chọc vào."
"Không phải người dễ chọc vào?"
Hàn Nghệ cười cười, hết sức nghiêm túc nói với huynh đệ: "Tiểu béo, kỳ thật ta cũng không là người dễ chọc vào." Nhưng cũng không có nhiều lời, lại nói: "Đi thôi, chúng ta đi mua một ít đồ trước."
"Mua gì?"
"Vịt quay."
"Vịt... vịt quay, ha ha, vậy chúng ta mau đi thôi."
Vừa nghe đến vịt quay, Hùng Đệ lập tức ném tất cả tò mò ra sau đầu.
Ba người lại đến Đệ Nhất Lâu lần nữa, chưởng quầy kia nhìn thấy Hàn Nghệ đến, không nói hai lời, trước tiên truy hỏi công tử nhà ông ta, đợi Hàn Nghệ cho biết Thẩm Tiếu đã về rồi, lúc này ông ta mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, sau đó Hàn Nghệ gọi một lúc ba con vịt quay, lại mua một ít lương khô, những thứ này đại bộ phận đều là cho Hùng Đệ bọn họ, bởi vì trước mắt mà nói, Hàn Nghệ sợ con lừa trọc Cửu Đăng kia có đồng bọn sẽ trả thù Hùng Đệ, cho nên không dám để Hùng Đệ về nhà, chỉ có thể để bọn họ tạm thời đợi ở trong sơn động kia, sau khi trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122317/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.