dịch: mafia777
Dương Tư Nột trầm tư một lát, nói: "Nhưng chỉ dựa vào như vậy, cũng rất khó nói rõ được 6 người còn sống chính là người cướp đi Bồ Tát vàng."
"Dương Công nói không sai, ta cũng chỉ đoán mà thôi." Hàn Nghệ gật đầu.
Dương Tư Nột nói: "Cho dù là đoán nhưng cũng không hợp lẽ thường. Nếu bọn họ là kẻ cướp, thì bọn họ nên nhanh chóng bỏ trốn mới đúng, tại sao còn phải quay về. Còn nữa, khi đó chỉ có hai người là trốn ra, bốn người còn lại đều thân mang trọng thương, may mắn không chết mà thôi, bốn người bọn họ hẳn không liên quan đến vụ án này mới đúng. Nhưng cho dù là người chạy về báo tin hay là bốn người may mắn không chết kia đều nói là Quan Trung Thất Hổ làm. Những chuyện này ngươi giải thích thế nào?"
Hàn Nghệ cười nói: "Đây chính là sự khác biệt giữa trộm cướp và lừa đảo. Vâng, dựa theo lẽ thường, bọn họ đích thực nên bỏ trốn, trốn càng xa càng an toàn, nhưng có đôi khi đi ngược lại lẽ thường, có thể sẽ kiếm được càng nhiều hơn. Bồ Tát Vàng quý giá đến thế nào, tin rằng bọn họ cũng vô cùng rõ ràng, nếu một khi bỏ đi thì chắc chắn sẽ bị truy nã cả đời, vậy thì quãng đời còn lại của bọn họ e rằng đều phải trôi qua trong lo lắng sợ hãi, hơn nữa, Bồ Tát vàng nặng như vậy, không tiện vận chuyển, cho nên bọn họ rất có thể sẽ bị đuổi kịp. Ngoài ra còn có người nhà của bọn họ, bọn họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122196/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.