Dịch: mafia777
Thật sự là một tiếng sấm sét giữa đất bằng a!
Không thể nào!
Điều này hoàn toàn không có khả năng!
Đây con mẹ nó nhất định là ảo giác!
Không thể nào, ta đây từ nhỏ đã nhìn sao băng ước
nguyện mà lớn lên đấy, mọi sự đều không như mong
muốn, không một ngoại lệ, ta không đi theo bước chân
của cô bé bán diêm đã là sự may mắn to lớn rồi!
Hàn Nghệ ngây người như ngỗng, không nhúc nhích, mồ hôi đầm đìa.
Tiêu Vân cũng không tốt hơn chỗ nào, ngón út khẽ run: "Hàn..Hàn Nghệ, ngươi…ngươi có nghe thấy không?"
"Ta..ta nghe thấy rồi!"
"Này…này có thật không?"
"Cô cấu thử đùi cô, xem liệu có phải thật không."
"Ờ."
"Ai da!"
Hàn Nghệ đột nhiên cảm thấy một phen đau đớn trên đùi, bèn tỉnh ngộ, căm tức nhìn Tiêu Vân nói: "Cô cấu ta làm gì?"
Tiêu Vân manh manh trả lời: "Cấu ngươi ta không đau a!"
Lời vừa dứt, nàng bỗng đứng dậy, nói: "Đây…Đây không phải là đang nằm mơ, ôi! Chẳng lẽ..."
điều ước của ngươi linh nghiệm? Xong rồi, xong rồi.
Hàn Nghệ mờ mịt nói: "Đại tỷ, cho dù điều ước của ta linh nghiệm, đó cũng là chuyện tốt, gì mà gọi là xong rồi?"
Tiêu Vân buồn bực nói: "Ta không làm trâu làm ngựa cho ngươi đâu."
Hóa ra là việc này à, hừ, cô là nữ nhân nổi danh là không chữ tín, ta tin cô thì quỷ đến đấy. Hàn Nghệ trợn mắt nói: "Được rồi, được rồi, cô sẵn lòng, ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122124/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.