"Quỷ a!"
Một tiếng thét này xé toang bầu trời đêm.
Trên lầu, Hàn Nghệ, Tiêu Vân, Tiểu Dã nghe thấy tiếng thét, còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy bịch một tiếng, chỉ thấy cánh cửa sổ chính giữa đột nhiên vỡ vụn, vụn gỗ bay loạn, một bóng đen tung người vọt vào.
Tuy mặc y phục dạ hành và che mặt, nhưng Hàn Nghệ biết, người này chắc chắn là Trần Thạc Chân, dù sao thì đôi mắt chuẩn độc của Hàn Nghệ, cũng có năng lực ghi nhớ và đánh giá không gì sánh kịp đối với thân hình nữ nhân.
Không đúng!
Hàn Nghệ nhìn thấy Trần Thạc Chân, đột nhiên có dự cảm bất tường.
Tới hay lắm!
Hai mắt Tiêu Vân tinh mang lóe kên, rút trường kiếm ra, còn Tiểu Dã cũng rút thanh đoạn đao kia ra, chỉ thấy đoạn đao kia cực lớn, rõ ràng là vô cùng dày, nhưng không phải quá sắc bén.
Hai người đều nhấc bước xông về phía trước.
Nhưng đao kiếm còn chưa đâm ra, thì trước mắt đã là một mảnh mù sương.
Đậu phộng, ta đã nói là có gì đó không đúng mà. Nữ nhân này cũng quá hèn hạ, lại dùng chiêu số hạ lưu như vôi phấn này, trong lòng Hàn Nghệ không khỏi mắng to.
Việc này thật sự đã nằm trong dự liệu của Hàn Nghệ, chỉ là hắn không ngờ đối phương lại sử dụng vôi phấn, bởi vì trong dự đoán của hắn, một khi Trần Thạc Chân xuất hiện, tất nhiên sẽ xuất hiện trong chớp mắt, xuất ra một kiếm đoạt mạng hắn, hơn nữa nhất định phải là một chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122096/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.