Nữ nhân này thật xinh đẹp nha.
Tần Vũ vừa nhìn thấy Tiêu Vân xong, không khỏi sững sờ, ánh mắt hơi có chút dại ra.
Bởi lúc Tiêu Vân ở Dương phủ, khi ra khỏi phòng đều là che mặt bằng lụa đen, cũng rất ít tiếp xúc với người ngoài, chỉ tập trung chăm sóc Hàn Nghệ. Tần Vũ cũng chưa từng gặp Tiêu Vân, thế nhưng y vạn vạn không nghĩ tới một tên tiểu tử nông gia như Hàn Nghệ, lại có một vị thê tử xinh đẹp như vậy, thậm chí cỏn xinh đẹp hơn Dương Phi Tuyết một chút, trong lòng có chút đố kị, chẳng qua y cung không phải loại háo sắc, y thích nhất vẫn là Dương Phi Tuyết, dù sao Dương Phi Tuyết còn có vầng sáng quý tộc trên người, mà Tiêu Vân chẳng qua chỉ là một cái nông phụ mà thôi, có xinh đẹp hơn nữa thì cũng có ích lợi gì, có khi còn chả nhận ra một chữ nào, vì lẽ đó nghe thây Tiêu Vân mắng y, càng la tức giận không thôi, chỉ vào Tiêu Vân quát lên: "Điêu phụ to gan, dám vô lễ với bổn công tử."
Hàn Nghệ nghe thấy thế liền nhướng mày, đột nhiên cả giận nói: "Ngươi giữ mồm miệng sạch sẽ một chút đi."
Từ nãy đến giờ sở dĩ hắn liên tục nhường nhịn như vậy, cũng không phải vì sợ hãi, chỉ là hắn cảm thấy cùng loại ngu ngốc như Tần Vũ cãi nhau, thật sự chả ra cái gì. Điều này tựa như một đứa bé vô tri mắng ngươi hai câu, ngươi cũng sẽ không thèm chấp nhất với nó vậy.
Hơn nữa, hắn xác thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122080/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.