Dịch: mafia777
Dương Tư Nột không phải giả vờ giả vịt, ông ta cung không cần thiết phải giả vờ giả vịt trước mặt Hàn Nghệ. Ông ta là thật sự vô cùng vô cùng phẫn nộ, bởi vì ông ta vẫn luôn rất coi trọng Hàn Nghệ. Cho dù Hàn Nghệ ba lần bốn lượt khéo léo từ chối ông ta, ông ta vẫn không có tính toán với hắn, vẫn tiếp tục có ý định tỉ mỉ bồi dưỡng hắn. Vì có thể đặc cách đề bạt Hàn Nghệ, ông ta cũng đã trải không ít đường cho hắn, nhưng không ngờ Hàn Nghệ lại làm tốt như thế, một quyền liền đem tất cả nỗ lực của ông ta trở thành công dã tràng.
Ngươi bảo ông ta có thể không tức giận sao. Ta cố gắng trợ giúp ngươi như vậy, ngươi lại không có một chút quý trọng nào, đây không phải là cố ý muốn ta tức chết à.
Hàn Nghệ không có lên tiếng.
Dương Tư Nột thấy hắn như thế lại càng tức giận, nói: "Ta vẫn cho rằng ngươi là một người bình tĩnh, có được sự thông minh tài trí mà hài tử khác không có, là một tài năng có thể bồi dưỡng, hơn nữa ngươi vẫn không có làm ta thất vọng. Thế nhưng ta thật không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên lại kích động như vậy, cũng chỉ trách ta quá dung túng ngươi, khiến cho ngươi bắt đầu trở nên coi trời bằng vung, không biết nặng nhẹ, kiêu ngạo tự mãn. Ngươi thực sự là làm ta quá thất vọng rồi"
Ông ta xác thực vô cùng thất vọng, thế nên mới liên tục nhắc đi nhắc lại như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122075/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.