Dịch: mafia777
Trịnh gia Thiện Hành.
Một trong Trường An thất tử.
Huỳnh Dương Trịnh gia cũng là một gia tộc tương đối cổ xưa, có thể truy ngược lại đến nước Trịnh mà Chu Tuyên Vương phân phong, vương thất nước này sau khi diệt quốc thì vẫn lấy họ Trịnh, lấy chốn cũ Huỳnh Dương làm quận vọng.
So sánh ra, Dương Châu Tần gia thật sự không được xếp hạng.
Vương Huyền Đạo hỏi Hàn Nghệ có muốn đến xem không, Hàn Nghệ cũng đang có ý này, dù sao thì hắn cũng không có gì làm, vốn muốn đi khắp nơi tham quan, thế là hắn liền sảng khoái đồng ý.
Hai người liền ra khỏi thành Trường An từ cửa bắc, ngược lại cũng không cần hỏi gì, cứ đi theo những ăn xin này là được rồi.
Đi chừng thời gian ăn một bữa cơm, Hàn Nghệ, Vương Huyền Đạo theo mấy ăn xin đến dưới chân một ngọn núi, chỉ thấy nơi này đầu người lúc nhúc, chen chúc kín mít, chỉ riêng ăn mày đã chừng trăm người, mà dưới chân núi bày một chiếc bàn thật dài, hơn hai mươi nô bộc đứng sau bàn, trên bàn bày một số thức ăn và y phục. Phải biết là vải của thời này đều là tiền nha, đây cũng có thể nói là trực tiếp phát tiền, nhưng những y phục này đều không phải của người lớn, toàn bộ đều là y phục của trẻ nhỏ.
Hàn Nghệ hơi kinh ngạc nói: "Hiện trường này cũng không nhỏ nha."
Vương Huyền Đạo cười nói: "Trịnh huynh từ nhỏ đã thích hành thiện, mỗi năm đều sẽ làm việc thiện mấy lần."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/3122024/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.