Dịch: mafia777
Dương Phi Tuyết chỉ dừng lại ngắn ngủi chưa tới một bữa cơm, thì đã cáo từ rời đi.
Việc này tựa như phạm nhân trong ngục được tạm tha để đi vấn an người thân sắp qua đời vậy, đều là vội vàng như thế.
Hàn Nghệ nhìn xe ngựa biến mất ở đầu hẻm, trong lòng tràn đầy áy náy. Từ sau khi hắn dọn ra khỏi Dương phủ, chưa từng đến thăm Dương Phi Tuyết, hai lần đều là Dương Phi Tuyết đến thăm hắn, còn là trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Lúc này, hắn thật sự cảm thấy người làm bằng hữu như hắn thật sự là quá tệ.
Việc này thật không giống với tác phong của hắn.
Nhưng hắn cũng bất lực với chuyện này, thật ra hắn cũng muốn đến thăm Dương Phi Tuyết, chỉ là hắn cho rằng Dương Tư Huấn không muốn hắn đến Dương phủ lắm, mà hắn thì càng không có năng lực giúp Dương Phi Tuyết thay đổi tình trạng này, cho nên hắn vẫn chưa đi.
Nhưng mà, lần này Dương Phi Tuyết lại không nói muốn hắn đến thăm nàng, bởi vì nàng biết bây giờ Hàn Nghệ nhất định có rất nhiều chuyện phải làm.
Hàn Nghệ thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng thở dài.
Hôm đó, không có ngoại lệ, mọi người đang ngồi đều ký hợp đồng thuê mướn với Phượng Phi Lâu lần nữa, bao gồm cả đám người Mộng Nhi, Lưu Nga, Hùng Đệ.
Hàn Nghệ làm như vậy, không thể nghi ngờ gì càng thêm quy phạm, đối xử bình đẳng, quản lý dễ dàng.
Hợp đồng thuê mướn này không có bất kỳ điều kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2417101/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.