"Đến rồi, đến rồi."
"Trời! Thật nhiều nông phụ nha!"
"Sao tất cả đều là lão phụ vậy?"
"Đúng vậy! Sao tất cả đều là lão phụ vậy, đến một tiểu nương tử cũng không có, thật là khiến người ta thất vọng."
Những người phụ nữ kết thành đội từ ngoài thành đi vào trong thành, nhưng đều là các lão phụ khoảng bốn mươi tuổi, các bà cũng không thèm che mặt, dù sao đã từng này tuổi rồi, đương nhiên sẽ không băn khoăn nhiều lắm, bình thường khi làm công việc nhà nông cũng thường xuyên xuống ruộng cày cấy, đến một vài phiên chợ nhỏ ở ngoại ô mua một vài đồ dùng hàng ngày, thường xuyên xuất đầu lộ diện, mà mục tiêu của các bà chính là hẻm Bắc.
Dựa vào việc trước đây Phượng Phi Lâu tặng cày Hùng Phi, cho nên các bà đều cho rằng lúc này chắc hẳn có món hời để chiếm. Có món hời mà không chiếm thì chính là đồ khốn kiếp, nhưng hơn phân nửa đàn ông đều không hiểu máy dệt vải, chỉ có thể bảo phụ nữ đến. Hàn Nghệ lấy cớ này quả thật là vô cùng hoàn mỹ, nhưng nông phu nông phụ kia cũng không thấy có cái gì không ổn.
Từ xa nhìn lại, một đám lão phụ, đồ sộ hùng tráng.
Nhưng đồng thời cũng làm người bên cạnh đứng xem cảm thấy thất vọng, bọn họ còn muốn nhìn thấy diện mạo tuấn tú của các tiểu nương tử.
"Mời vào trong, mời vào trong."
"Đa tạ, đa tạ."
Mà hơn mười thiếu nữ đứng ở trước hẻm Bắc nhìn thấy các lão phụ đến đây đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2417040/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.