"30 câu?"
Nguyên Mẫu Đơn và Dương Phi Tuyết đều kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ vừa rồi còn không tình nguyện, bây giờ lại trở nên hào sảng như vậy, thay đổi này không khỏi cũng quá nhanh rồi.
Nói đùa, vừa rồi là làm ăn lỗ vốn, ta lại không được phần thưởng, nói không chừng các ngươi đáp trúng còn đòi ta phần thưởng. Bây giờ có thể sờ đùi, nhất định phải ba mươi câu mới được nha! Hàn Nghệ mừng thầm trong lòng, nhưng nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của hai người, vội vàng nói: "Ta thấy các vị đang lúc hưng phấn, cũng không giấu diếm nữa, dù sao thì những câu đố thông minh này giữ lại cũng không có chỗ dùng."
Nhưng trong lòng Tiêu Vô Y hiểu được, khuôn mặt xinh đẹp khẽ ửng đỏ, ánh mắt liếc xéo cảnh cáo Hàn Nghệ một phen, nói: "Ba mươi câu không khỏi quá nhiều rồi, vẫn làm theo lời Phi Tuyết muội muội nói đi, ai đáp trúng ba câu thì coi như người đó thắng."
Sờ một chút cũng không chết. Hàn Nghệ có chút mất hứng nói: "Vậy thì ba câu vậy." Ánh mắt quét qua, thấy ba người đang ngồi nghiêm chỉnh, bầu không khí rõ ràng là khác biệt nha! Ho nhẹ một tiếng, nói: "Nghe cho kỹ, cái gì càng cắt càng lớn?"
Dương Phi Tuyết, Nguyên Mẫu Đơn lập tức rơi vào trầm tư.
Hàn Nghệ lại giở lại trò cũ, một tay sờ đùi Tiêu Vô Y, cũng không vội viết lên đáp án, mà là nhẹ nhàng xoa nắn.
Cái tên hạ lưu vô sỉ này. Tiêu Vô Y dù sao cũng là thê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-nien-nhan-roi-o-duong-trieu/2416955/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.